THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 493

có lúc say khước như vậy.

Kẻ thù của lão quá nhiều. Lão không thể để người khác có bất cứ cơ hội

gì.

Ánh mắt của Vương Nhuệ như lưỡi đao, dính vào Dương Lân:
- Chuyện này đã không còn ai biết được, Cát Đình Hương làm sao biết

được?

Dương Lân biến hẳn sắc mặt.
Vương Nhuệ lại nói:
- Chúng ta uống rượu ở sân sau, bất kỳ ai muốn xông vào, phải qua sáu

bảy thứ cơ quan, chúng ta ắt hẳn sẽ được báo động, nhưng hôm đó Cát Đình
Hương tới, chúng ta chẳng thấy ngay cả cái bóng cũng không hay biết.

Hôm đó Cát Đình Hương đột nhiên xuất hiện, như một tướng quân bay

trên trời xuống.

Vương Nhuệ nắm chặt nắm tay:
- Bọn họ lại tới mười ba người, mười ba người này làm sao xông qua

được cảnh vệ phòng thủ bên ngoài, chuyện này ta nghĩ hoài không ra.

Dương Lân nói:
- Vì vậy ngươi nghi ngờ trong Song Hoàn sơn trang, đã có nội gián của

bọn họ mai phục từ lâu?

Vương Nhuệ nói:
- Đúng vậy.
Dương Lân nói:
- Ngươi nghi ngờ kẻ gian tế đó chính là ta?
Vương Nhuệ nói:
- Đúng vậy!
Dương Lân nói:
- Ngươi cứu ta theo, đem ta lại nơi đây, chính là muốn điều tra cho rõ

chuyện này?

Vương Nhuệ nói:
- Đúng vậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.