THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 495

- Hắn giết Thịnh đại ca, ngay cả chớp mắt cũng không chớp một cái,

nhưng hắn không giết ngươi!

Gương mặt của Vương Nhuệ hình như cũng biến sắc đi.
Dương Lân nói:
- Hắn vốn giết ngươi được, nhưng lại tha cho ngươi, không những vậy

còn thả cho ngươi một con ngựa, để ngươi đào tẩu, chuyện này ta nghĩ hoài
không sao nghĩ ra.

Vương Nhuệ hỏi:
- Không lẽ ngươi cho là ta mới là kẻ nội gián, vì vậy bọn họ mới tha cho

ta sao?

Dương Lân nói:
- Trừ chuyện đó, ta nghĩ không ra lý do gì khác.
Vương Nhuệ cũng câm miệng lại.
Hai người lại nhìn nhau lom lom một hồi lâu, Vương Nhuệ bỗng nói:
- Người đó cũng họ Vương, tên là Vương Đồng.
Dương Lân cười nhạt nói:
- Thì ra ngươi biết hắn.
Vương Nhuệ nói:
- Dĩ nhiên ta biết hắn, ba mươi năm trước, ta đã biết hắn.
Dương Lân kinh ngạc:
- Không phải năm nay ngươi mới ba mươi sáu tuổi sao?
Vương Nhuệ nói:
- Đúng vậy.
Dương Lân hỏi:
- Không lẽ ngươi vừa ra đời đã biết hắn rồi?
Vương Nhuệ gật gật đầu.
Dương Lân biến hẳn sắc mặt, thất thanh nói:
- Hắn cũng họ Vương, không lẽ hắn là anh em với ngươi?
Vương Nhuệ nói:
- Anh em ruột.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.