THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 494

Dương Lân cũng nắm chặt hai nắm tay, y câm miệng lại.
Mưa xuống như lũ, giữa bọn họ đã có một bức màn dày ngăn lại. Bọn họ

như hai con dã thú bị thương đang hầm hè nhau trong cơn mưa lũ.

Cũng không biết trải qua bao lâu, Vương Nhuệ mới hỏi từng tiếng một:
- Ngươi có thừa nhận hay không?
Dương Lân bỗng cười nhạt nói:
- Thật ra ta cũng có chuyện nghĩ hoài không ra.
Vương Nhuệ nói:
- Ngươi cứ nói.
Dương Lân nói:
- Trong mười ba người lại đó, trừ Cát Đình Hương ra, đáng sợ nhất, là kẻ

mặc áo xám đã giết Thịnh đại ca.

Vương Nhuệ nói:
- Đúng vậy!
Dương Lân nói:
- Hắn giết Thịnh đại ca xong, bèn xoay qua, liên thủ với một người khác

đối phó với ngươi.

Vương Nhuệ nói:
- Đúng vậy!
Dương Lân lạnh lùng nói:
- Ngươi trước giờ tự phụ là Thiếu Lâm chính tông, căn cơ thâm hậu, vì

vậy mới xem thường ta, cái tên sư đệ xuất thân từ nơi thấp hèn, chỉ tiếc là
ngươi cũng chẳng phải đối thủ của gã áo xám đó.

Vương Nhuệ lập tức cũng thừa nhận:
- Đúng vậy, vũ công của hắn trên bọn chúng ta xa.
Dương Lân nói:
- Hắn luyện cái môn công phu vốn chuyên môn để giết người.
Vương Nhuệ nói:
- Đúng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.