THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 505

Tiêu Thiếu Anh chầm chậm nói tiếp:
- Huống gì, dù tôi không đi tìm Cát Đình Hương, lão ta nhất định cũng

không buông tha tôi.

Vương Nhuệ hỏi:
- Tại sao?
Tiêu Thiếu Anh hững hờ nói:
- Song Hoàn Môn tuy không nhận tôi, cái tên đệ tử bất tiếu này, nhưng

trong cặp mắt người khác, tôi còn sống là người của Song Hoàn Môn, chết
đi là quỷ của Song Hoàn Môn.

Giọng nói của y tuy lãnh đạm, nhưng đôi bàn tay của y đang run rẩy.
Cặp mắt của Vương Nhuệ bất giác lộ vẻ áy náy, y buồn rầu nói:
- Tuy ngươi lầm lỗi, nhưng chúng ta... Chúng ta không chừng cũng có lỗi

nữa.

Y nói chưa dứt lời, Tiêu Thiếu Anh đã hướng câu chuyện:
- Các anh nói nãy giờ, tôi đều nghe cả.
Dương Lân lạnh lùng nói:
- Ta biết ngươi không hề điếc tai.
Thái độ của y đối với Tiêu Thiếu Anh, giống hệt như thái độ của Vương

Nhuệ trước đây đối với y vậy.

Tiêu Thiếu Anh thì hoàn toàn chẳng màng:
- Hôm ấy bọn họ đến mười ba người, có mấy người anh biết mặt?
Dương Lân trầm ngâm một hồi, rốt cuộc nói:
- Chỉ có năm người!
Tiêu Thiếu Anh hỏi:
- Có phải là Cát Đình Hương và bốn đại phân đường chủ thuộc hạ của

Thương Hương Đường?

Dương Lân gật gật đầu.
Trận đó, Thương Hương Đường quả đã phái ra toàn bộ tinh nhuệ, nhưng

hảo thủ trong Thương Hương Đường không có nhiều.

- Kỳ dư tám người kia là ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.