THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 522

Tiêu Thiếu Anh lấy hai tay ôm lấy đầu, lẩm bẩm:
- Mông hãn dược lợi hại thật, hình như còn dữ dội hơn cả thứ tôi đã uống

ở Thập Tự Phản lần trước, làm tôi xém chút nữa là tỉnh lại không muốn nổi.

Y bỗng nhìn bà chủ quán cười một cái, rồi nói tiếp:
- Thứ thuốc này bà còn không?
Bà chủ quán mặt mày đã xanh lè, bà ta nói:
- Ngươi... Ngươi còn muốn thêm nữa sao?
Tiêu Thiếu Anh gật đầu nói:
- Tôi thích uống rượu, có thêm mông hãn dược vào, bà còn bao nhiêu, tôi

đều xin.

Bà chủ quán bỗng quay người lại, tính chạy xuống lầu.
Chỉ tiếc là thân hình bà ta chưa quay lại, Tiêu Thiếu Anh đã cười hì hì

đứng trước mặt bà ta nói:

- Tôi nói rồi mà, đi không được mà.
Bà chủ quán gượng cười ấp úng:
- Tại... Tại sao?
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Bà còn chưa ngủ với tôi, làm sao đi được?
Bà chủ quán nhìn y trừng trừng, cặp mắt lại từ từ tít lại, khóe miệng lại từ

từ lộ ra nụ cười mê hồn, bà ta dịu dàng nói:

- Dưới lầu có giường màn, mình đi xuống một lượt.
Tiêu Thiếu Anh cười lớn, bỗng nhiên xuất thủ, một tay chụp vào eo bà ta,

đưa cả người bà ta lên.

Nhưng y không đi xuống lầu, y đi ngược lại tới chỗ người áo xám.
Người áo xám lạnh lùng nhìn y, gương mặt không lộ một vẻ gì.
Tiêu Thiếu Anh cũng nhìn y mấy lượt, rồi nói:
- Hình như ngươi không biết ta thật?
Người áo xám nói:
- Ừm.
Tiêu Thiếu Anh nhìn ly nước lã trong tay của y, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.