THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 557

Tiêu Thiếu Anh nói:
- Tôi chỉ bất quá tấu xảo biết được, trong Thương Hương Đường đang có

vài chỗ trống để đó thế thôi.

Cát Đình Hương hỏi:
- Ngươi còn biết gì nữa?
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Tôi còn biết nếu một người không nở mày nở mặt được nhất định sẽ

không bán mình, rồi đi bán bạn bè.

Cát Đình Hương sa sầm nét mặt, hỏi:
- Dương Lân và Vương Nhuệ là bạn của ngươi sao?
Tiêu Thiếu Anh hững hờ nói:
- Bởi vì tôi là bạn của họ, ông không phải, vì vậy tôi mới tìm được bọn

họ, lấy cái đầu của họ về giao cho ông, còn ông thì ngay cả chuyện bọn họ ở
đâu còn chưa biết.

Cát Đình Hương nói:
- Chính vì Vương Đồng cũng ngỡ ngươi xem y là bạn bè, mới bị gạt vào

quan tài.

Tiêu Thiếu Anh nói:
- Ông nói không sai tí nào.
Y mỉm cười, nhẫn nha nói tiếp:
- Cái câu, bạn bè có lúc còn nguy hiểm hơn cả kẻ thù đáng sợ nhất của

mình, trước giờ tôi đều nhớ rõ.

Cát Đình Hương lại cười lớn lên, nói:
- Hay, nói hay lắm, chỉ câu đó thôi đã không hổ là phân đường chủ của

Thương Hương Đường.

Tiêu Thiếu Anh nói:
- Chỉ tiếc là hiện tại tôi còn chưa phải.
Cát Đình Hương nói:
- Hiện tại ngươi đã là đường chủ rồi đấy.
Tiêu Thiếu Anh mừng rỡ ra mặt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.