THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 592

- Vì vậy tôi lại càng nghĩ không ra, lão gia tử trước giờ vốn đối đãi với tôi

rất tốt, trước giờ cũng không cho ai đụng vào tôi, lần này lại nhất định muốn
tôi lại bầu bạn với anh.

Tiêu Thiếu Anh đảo quanh tròng mắt một cái, nghiêm mặt nói:
- Dĩ nhiên là có lý do.
Tiểu Hà nhịn không nổi hỏi:
- Lý do gì?
Tiêu Thiếu Anh lăn người qua, một bàn tay ôm lấy eo của cô, rồi thì thầm

vào tai cô:

- Bởi vì ông ta biết cô nhất định sẽ thích tôi lắm.

Trong chậu hoa nở đầy phong tiên, nguyệt quý và mẫu đơn, dưới tường,

hoa thạch lựu cũng nở rộ.

Ngoài hành lang có tám người đang thõng tay đứng nghiêm trang, người

nào cũng tinh tráng kiêu hãnh hơn Cát Tân nhiều.

Nơi đây, phòng vệ buổi sáng, tại sao lại nghiêm mật hơn ban đêm?
Cát Tân chắc là đã đi ngủ rồi, bất cứ ai cũng phải có lúc đi ngủ.
Tiêu Thiếu Anh bước nhanh qua hành lang dài, Cát Đình Hương đang đợi

y trong mật thất.

Cát lão gia tử rất ít khi tiếp kiến thuộc hạ của lão trong mật thất, lão kêu

Tiêu Thiếu Anh lại, không lẽ là có chuyện cơ mật gì để bàn luận?

- Tiêu đường chủ đã đến.
Tiêu Thiếu Anh vừa bước đến trước cửa, đã có người đang hô chào, phân

đường chủ của Thương Hương Đường, quả nhiên oai phong lẫm lẫm.

Cửa lập tức mở ra.
Người mở cửa lại chính là Cát Đình Hương, Quách Ngọc Nương không ở

trong phòng.

Tiêu Thiếu Anh thở phào một hơi, thật tình y cũng hơi bối rối nếu gặp lại

Quách Ngọc Nương, mùi hoa theo gió thoảng tới từng trận, mặt trời đang
chiếu vào góc phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.