THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 63

- Em… em không có thứ gì ăn trộm có thể lấy được.
Bạch Ngọc Kinh cười nhạt nói:
- Không chừng đến đây không phải là trộm.
Viên Tử Hà hỏi:
- Không phải ăn trộm tại sao lẻn vào phòng người ta mở tung đồ đạc ra

vậy?

Bạch Ngọc Kinh nói:
- Xem ra bọn họ quả thật lại đây tìm tôi.
Viên Tử Hà nói:
- Tìm anh? Ai? Tại sao muốn tìm anh?
Bạch Ngọc Kinh không trả lời, y bước tới mở cửa sổ phía sau ra.
Trong con hẻm tối tăm đó, không còn thấy ai.
Người ăn mì, người bán mì, quan sai đội mũ hồng anh, toàn bộ đã đi đâu

mất.

Bạch Ngọc Kinh nói:
- Tôi ra ngoài xem một chút.
Y vừa xoay người, Viên Tử Hà đã xông lại nắm tay y, nói:
- Anh đừng đi, em… em chết cũng không dám ở đây một mình.
Bạch Ngọc Kinh thở ra nói:
- Nhưng tôi…
Viên Tử Hà nói:
- Em van anh, em xin anh, hiện giờ em sợ muốn chết đi được.
Gương mặt của cô trắng bệch như tờ giấy, bộ ngực đầy đặn rắn chắc đang

lên xuống không ngớt.

Bạch Ngọc Kinh nhìn cô, ánh mắt y từ từ biến thành ôn hòa, y nói:
- Hiện tại, cô sợ muốn chết thật sao?
Viên Tử Hà nói:
- Ừm.
Bạch Ngọc Kinh hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.