THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 62

Miêu Thiên Thiên khóe miệng phảng phất còn có vết máu.
Phương Long Hương bỗng cảm thấy bao tử mình đang co thắt, làm như

đang bị con rắn độc nào xiết lại.

Miêu Thiên Thiên dùng đuôi mắt liếc qua bọn Châu Đại Thiếu trong sân,

lạnh lùng nói:

- Đừng quên rằng chỉ cần có vàng là làm được vòng vàng, chỉ cần có tay,

là dùng vòng vàng giết người được.

Bạch Ngọc Kinh cười cười nói:
- Không chừng bọn họ đều vì cô mà lại đấy.
Viên Tử Hà nét mặt càng trắng bệch hỏi:
- Vì tôi?
Bạch Ngọc Kinh nói:
- Người càng đáng sợ chừng nào, càng thích các cô đẹp.
Viên Tử Hà bật cười, tươi nét mặt nói:
- Còn anh? Không phải anh cũng là kẻ đáng sợ lắm sao?
Bạch Ngọc Kinh nói:
- Tôi… Y bỗng phát hiện ra, cửa phòng của Viên Tử Hà đang mở ra, y

nhớ bọn họ xuống lầu có đóng cửa lại, không những vậy còn để đèn ở đó.

Cái rương Viên Tử Hà đem theo người đã bị lật tung tóe ra khắp nơi.

Những thứ đàn bà không nên để đàn ông thấy cũng bày ra cả mặt đất.

Viên Tử Hà vừa xấu hổ, vừa nóng nảy, vừa sợ hãi, cô thất thanh nói:
- Có… có ăn cướp.
Bạch Ngọc Kinh mở cánh cửa sổ phòng bên kia, phòng của y còn bừa bãi

hơn.

Viên Tử Hà không để y nhìn thêm, cô kéo tay y lôi về phòng mình, cô

giấu hết những thứ không nên để đàn ông nhìn xuống dưới gối trước, ngay
cả tai cô cũng đỏ cả lên.

Bạch Ngọc Kinh hỏi:
- Có thứ gì biến mất không?
Viên Tử Hà đỏ mặt lên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.