THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 645

Tiểu Hà nói:
- Nếu anh về sớm một chút, có phải là sẽ không có chuyện gì xảy ra hay

không?

Tiêu Thiếu Anh hững hờ nói:
- Chuyện đó cũng chẳng có gì không tốt.
Tiểu Hà cười lạt nói:
- Chỉ tiếc là không có người đàn bà nào thích đàn ông chỉ còn một tay.
Tiêu Thiếu Anh cười nói:
- Cô sai rồi, đã sai mà còn sai quá chừng nữa.
Tiểu Hà nói:
- Sao?
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Tiêu Thiếu Anh chỉ một bàn tay, còn hữu dụng hơn người khác tám bàn

tay.

Y bỗng thò bàn tay duy nhất của y ra, ôm lấy eo của Tiểu Hà.
Bàn tay duy nhất ấy của y quả thật rất hữu dụng.
Vừa ngã xuống, cả người của Tiểu Hà đều như bị tan ra, cô vỗ về vào

cánh tay cụt của y:

- Không lẽ anh không tiếc rẻ chút nào sao?
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Trưới giờ tôi chưa bao giờ tiếc rẻ chuyện gì cả.
Tiểu Hà dịu dàng nói:
- Nhưng em thì tiếc rẻ lắm, tiếc muốn chết đi được.
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Nhưng xem ra cô chẳng có vẻ gì là tiếc rẻ cả.
Tiểu Hà cắn môi hỏi:
- Em có vẻ gì bây giờ?
Tiêu Thiếu Anh cắn nhẹ vào tai cô một cái, người cô lập tức rúc lại thành

một khối.

- Xem ra cô có vẻ như một con mèo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.