THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 647

Y lại nhớ đến lời Cát Thành nói. Cát Thành xem ra là một người thành

thực, nhưng lời nói của y lại cứ như là lời nói xạo.

Tại sao?
Tiêu Thiếu Anh không nghĩ tiếp, y cũng không rảnh ngồi đó nghĩ tiếp.
Có Tiểu Hà, một người con gái như vậy bên mình, chẳng ai có cách gì ở

không ngồi nghĩ chuyện khác.

May mà chính ngay lúc đó, ngoài song bỗng có tiếng người gọi khẽ:
- Nhị cô nương.
- Ai đó?
- Em đây, Thúy Nga đây. Đại cô nương có chuyện cần, mời nhị cô nương

mau mau lại dùm.

Tiểu Hà thở ra:
- Bình thời chị ta chẳng ngó ngàng gì đến mình, có điều mình có chuyện

gì, chị ta bèn lại thôi thúc, đây là bản lãnh của chị ta mà.

Cô đưa tay vén lại tóc, tính đứng dậy. Nhưng Tiêu Thiếu Anh lại ôm cứng

eo cô.

Tiểu Hà cười lẳng lơ năn nỉ:
- Anh thả em ra được không? Em đi một chút rồi về lại.
- Không được, không cho cô đi.
- Nhưng chị của em trước giờ còn hung dữ hơn em, em không về, chị ấy

giận lên đấy.

Tiểu Hà vậy mà có người để sợ.
- Chị của cô là ai?
- Anh xấu lắm.
Tiểu Hà trề môi:
- Anh biết rõ ràng, mà còn cố ý hỏi.
- Cô nói Quách Ngọc Nương đấy à?
- Ừm.
Tiêu Thiếu Anh cười cười nói:
- Chính cô là Quách Ngọc Nương, tại sao còn đi tìm mình làm gì nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.