THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 67

Chỉ cần trên đời này còn có bà mẹ ham tiền của, lão già hiếu sắc, chuyện

đó sẽ vĩnh viễn tiếp tục xảy ra.

Viên Tử Hà nói:
- Lúc em chạy ra khỏi nhà, trên người chỉ đem theo chút nữ trang, hiện tại

cũng sắp bán hết sạch.

Bạch Ngọc Kinh đang lắng nghe.
Viên Tử Hà nói:
- Em lại không có tài cán kiếm ra tiền, vì vậy… vì vậy em mới tính tìm

một người đàn ông.

Đàn bà những lúc không thể làm gì được hơn, thông thường nhất định sẽ

tìm một người đàn ông.

Chuyện đó cũng vĩnh viễn không thay đổi.
Viên Tử Hà nói:
- Lúc em tìm đến anh, không phải em thích gì anh, chỉ bất quá em thấy

anh rất nặng cáng, nhất định sẽ nuôi em nổi.

Bạch Ngọc Kinh đang cười, cười khổ.
Viên Tử Hà dịu dàng nói:
- Hiện tại em mới biết, em vĩnh viễn không bao giờ tìm được người đàn

ông nào tốt hơn anh, em tìm được anh, quả thật là em may mắn, em… em
thật sung sướng quá.

Nước mắt của cô lại rơi lả chả, cô ôm chặt lấy y, nói:
- Chỉ cần anh cần em, có gì em cũng giao hết cho anh, cả đời em sẽ không

rời xa anh… Bạch Ngọc Kinh không chịu được, cũng ôm chặt lấy cô nói:

- Anh cần em, sao anh không cần em được.
Viên Tử Hà vừa cười vừa khóc:
- Anh hứa đem em theo?
Bạch Ngọc Kinh nói:
- Từ đây về sau, anh đi bất cứ chỗ nào, đều nhất định có em ở đó.
Viên Tử Hà nói:
- Thật không anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.