THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 719

- Tốt, ta phục ngươi lắm, ta lầm kỳ này.
Tiếng cười của y trở nên ấm ớ:
- Không những ta lầm người, ta còn đánh giá ngươi thấp quá, không ngờ

ngươi lại là một tên tiểu nhân ngụy kế đa đoan như vậy.

- Ta chẳng phải là quân tử, cũng chẳng phải tiểu nhân.
Dương Tranh nói:
- Chỉ bất quá có lúc ta quả thật có dùng tí ngụy kế, lúc nào phải cần dùng

ta sẽ dùng, lúc nào dùng được ta sẽ dùng.

- Lúc không dùng được thì làm sao?
- Lúc nào không dùng được thì liều mạng chớ sao.
Nghê Bát cười lớn, thật ra hiện tại y đã cười không muốn nổi, nhưng y

phải nhất định cười.

Bình thời y rất ít cười, lúc nên cười y cũng chẳng cười, lúc không nên

cười y lại thường thường cười rất là khoái trá.

Trước giờ y nghĩ rằng cười là thứ ngụy trang rất tốt, có thể giấu đi được

nhược điểm và thống khổ của mình.

Dương Tranh quả thật cảm thấy kỳ quái, một người ở trong hoàn cảnh này

sao còn cười được như vậy? Chính ngay lúc đó, Nghê Bát đã chồm lên,
trong đao có quải, một chiêu Thiên Địa Thất Sắc đánh tới vô cùng hung
mãnh.

Chiêu này có một khuyết điểm, nó có một chỗ hở. Nhưng công thế lợi hại

quá chừng, chiêu thức sử ra chỉ muốn liều mạng cùng chết với đối phương.

Trong hoàn cảnh này, y không thể nào không dùng tới chiêu thức này, chỉ

có chiêu thức trong đường cùng lại có đường cùng này mới có thể hãm
Dương Tranh vào trong đất chết.

Y không tin Dương Tranh sẽ liều mạng, một người ngụy kế đa đoan thông

thường không có ai dám liều mạng. Chỉ cần Dương Tranh có một chút xíu
rụt rè thôi, bỏ qua cái cơ hội chỉ trong khoảnh khắc là biến mất đó, Dương
Tranh sẽ chắc chắn chết dưới đường tuyệt chiêu của y.

Y không ngờ rằng Dương Tranh liều mạng thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.