THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 721

Lão Trịnh và Tiểu Hỗ cũng không về nhà, bọn họ và Tôn Như Hải, Dã

Ngưu, hai người đồng một lượt mất tích, chẳng ai biết bọn họ đang ở đâu,
cũng hỏi thăm không ra tung tích bọn họ Ở chỗ nào.

Dương Tranh đem hết chúng huynh đệ đi lùng hết mọi nơi trong huyện

thành, cũng tìm không ra hình bóng một ai. Người anh em của Tôn Như Hải
là Tôn Toàn Hải, đem vợ đem thiếp, đem bốn đứa con của anh mình lại
ngoài cửa vệ môn, vừa khóc vừa làm náo muốn treo cổ tự tử, đòi người
trong vệ môn trả lại người.

... Người còn sống thì đòi về, người chết rồi thì phải thu xác.
Quan huyện đành phải kêu Dương Tranh lại đòi người.
Bà vợ của Tiểu Hỗ và mẹ già sáu mươi sáu tuổi của Lão Trịnh, vừa nghe

được tin đều nóng ruột té xỉu ra nhà.

Người thân của bọn họ đi đâu mất rồi? Tại sao lại bỗng dưng mất tích như

vậy?

Hoàng hôn.
Dương Tranh vừa mệt mỏi, vừa nóng nảy, vừa đói, vừa khát, trong lòng y

càng khó chịu muốn chết đi được.

Y đã gần một ngày trời chưa có hột cơm miếng nước nào vào bụng, cũng

chưa chợp mắt qua lần nào, ai ai cũng khuyên y về nhà ngủ một giấc, ngay
cả quan huyện cũng nói:

- Nóng nảy làm được gì? Có chết cũng không làm được chuyện gì, nếu

ngươi muốn điều tra rõ ràng chuyện ra sao, ngươi không nên ngã ầm ra. Nếu
ngươi ngã ầm ra, còn ai ở đây chịu trách nhiệm chuyện này?

Vì vậy Dương Tranh chỉ còn nước trở về.
Tuy y là một người độc thân, nhưng y không sống trong phòng trực phía

sau vệ môn, bởi vì lúc y vừa đến nơi này, y đã mướn một cái nhà hai phòng
ở ngoài thành.

Ông chủ nhà họ Vu, già rồi mà không có con trai, chỉ có một đứa con gái

còn độc thân tên là Liên Cô, sống ở gian nhà phía trước nhà của Dương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.