THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 781

Bà lấy lão hầu gia rồi, còn có lúc hay cưỡi ngựa ra ngoài một mình,

trượng kiếm hành hiệp giang hồ, ôn lại mộng cũ ngày xưa.

Nhưng đến lúc sinh xong tiểu hầu gia, bà ta bèn chuyên tâm để vào

chuyện Phật, có khi quanh năm không bước ra khỏi Phật đường một bước.

Lão hầu gia qua đời rồi, thái phu nhân cũng đi theo. Bọn họ đã hưởng tận

vinh hoa phú quý trên thế gian, lúc chết cũng hoàn toàn không bị khổ sở
chuyện gì.

Nhưng lúc bọn họ còn sống, hình như cũng không được khoái lạc cho

lắm.

Tiểu hầu gia về nhà được hai ngày, mới gọi Phúc tổng quản lại, hỏi những

chuyện y không thể không hỏi, thật ra cũng không đáng phải hỏi.

Lần này y ra khỏi phủ xong, có một chuyện thật quái lạ đã xảy ra.
- Mấy hôm trước bỗng có người đem lại chín trăm thạch gạo, đáng lý ra

tiểu nhân không dám nhận, nhưng người đem lại có nói, đây là của người
bạn rất thân của hầu gia là Long đại gia đặc biệt đem lại chúc cho thêm phúc
thêm thọ.

Phúc tổng quản nói:
- Vì vậy tiểu nhân cũng không dám không nhận.
... Chín trăm thạch gạo rốt cuộc là bao nhiêu gạo? Nuôi được bao nhiêu

người?

Chuyện đó e rằng rất ít người có thể trả lời cho được.
Trên đời này đa số người e rằng chưa từng thấy qua bao nhiêu đó gạo,

người đã đem chín trăm thạch gạo tặng người ta, e rằng có thể đếm được
trên đầu ngón tay.

Nhưng tiểu hầu gia không hề thay đổi nét mặt, chỉ hững hờ nói:
- Gạo đâu?
- Đều đã được đem vào chỗ phòng khố nơi dùng để tích trữ lương thực

khi nào lão hầu gia chuẩn bị xuất chinh.

Địch Thanh Lân gật gật đầu, lộ vẻ mãn ý.
Phúc tổng quản lại nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.