THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 804

- Không ngờ ngươi quả thật là con của Dương Hận.
Giọng nói của y đượm một vẻ rất kỳ lạ; cũng không biết là châm chọc,

hay là đau khổ, hay là an ủi.

- Ta theo dõi ngươi, ta vốn có ý muốn gặp lại y lần nữa.
Lam Nhất Trần than thở:
- Không ngờ y đã đi trước ta một bước.
Dương Tranh đứng yên lặng ngẫn người ra đó.
Trong hoàn cảnh đó, thật tình y cũng không biết mình nên nói gì.
Lam Đại tiên sinh đã đưa ánh mắt tới bàn tay của y, lão nhìn dính vào thứ

vũ khí đang được bọc trong tấm vải rách:

- Đấy có phải là cây Ly Biệt câu của y để lại cho ngươi không?
- Vâng.
Dương Tranh không thể không thừa nhận, không những vậy, y còn không

muốn phủ nhận, bởi vì trước giờ y vẫn lấy đó làm một điều vinh dự.

Bất kể người trong giang hồ đã nói gì về phụ thân y, điều đó không hề

thay đổi được quan điểm của y đối với cha mình.

Y tin tưởng rằng phụ thân của mình không phải là một kẻ ty bỉ.
- Ta biết y nhất định sẽ giao cây Ly Biệt câu cho ngươi.
Lam Nhất Trần nói:
- Tại sao ngươi không chịu sử dụng nó? Có phải ngươi không muốn

người khác nhận ra ngươi là con của Dương Hận?

- Ông lầm rồi.
- Sao?
- Tôi chưa bao giờ sử dụng nó, bởi vì tôi không muốn làm cho người ta bị

ly biệt.

- Bây giờ tại sao ngươi sử dụng nó?
Dương Tranh từ chối trả lời.
Đây là chuyện riêng của y, y không cần phải nói cho ai biết.
Lam Nhất Trần bỗng cười lên một tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.