THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 805

- Bất kể ra sao, hiện tại ngươi đã chuẩn bị sử dụng nó, vậy ngươi hãy thử

vào ta trước xem sao.

Bắp thịt trên cánh tay của Dương Tranh thình lình co thắt lại:
- Thử vào ông?
Y hỏi Lam Nhất Trần:
- Tại sao tôi muốn thử nó vào ông?
Lam Nhất Trần lạnh lùng nói:
- Hiện tại ta cũng không dấu gì ngươi làm gì, nếu không phải vì ta, Dương

Hận đã không bị trọng trương, cũng không phải trốn tới nơi này hàm hận mà
chết.

Cánh tay của Dương Tranh đã nổi gân xanh lên chằng chịt.
Bỗng nghe "soảng" một tiếng như long ngâm, thanh Lam Sơn cổ kiếm đã

rút ra khỏi vỏ, kiếm khí lạnh lẽo lập tức trùm lên một góc rừng.

- Ta còn có một câu muốn nói cho ngươi nghe, tốt nhất ngươi nên nhớ kỹ

trong lòng.

Giọng nói của Lam Nhất Trần cũng lạnh lẽo như lưỡi kiếm của lão:
- Dù cho ngưoi không muốn người ta bị ly biệt, người ta cũng muốn

ngươi bị ly biệt. Ngươi đã dấn thân vào chốn giang hồ, là không còn chuyện
gì cho ngươi được quyền chọn lựa.

Trời đã sáng. Bảy mươi hai cây nến đã tắt lịm.
Từ tối hôm qua, lúc Địch Thanh Lân rút cây Linh Lung nhuyễn kiếm giấu

trong thắt lưng của y ra tới giờ, những cây nến đã từng cây từng cây bị dập
tắt, bị kiếm khí đè nén cho tắt lịm đi.

Bọn họ đã đánh nhau luôn một đêm.
Cao thủ tương tranh, thường thường chỉ một chiêu là đã quyết định, sống

chết thắng bại thường thường được kết thúc trong một khoảnh khắc.

Nhưng bọn họ tranh nhau đây, không phải là thắng bại, lại càng không

phải là sống chết. Bọn họ đang thử kiếm, thử kiếm của Địch Thanh Lân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.