THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 818

Lam Đại tiên sinh chầm chậm di động thân hình, cho người mình ngồi

thẳng dậy thoải mái được một chút:

- Hiện tại ngươi có thể đi được rồi đấy, để ta nghỉ ngơi ở đây thôi.
Lão nhắm mắt lại:
- Bất kể ngươi còn có gì để nói hay không, đợi ngươi về lại đây rồi nói

cũng không muộn.

- Ông còn sống để đợi tôi về đây?
Lam Đại tiên sinh cười cười:
- Tính đến bây giờ, cơ hội còn sống sót của ta xem ra lớn hơn của ngươi.
Dương Tranh hít vào một hơi thật dài, quay người lại, bước mạnh dạn ra

khỏi khu rừng âm u.

Ngoài bìa rừng, mặt trời chiếu xuống rạng ngời khắp nơi.
Ánh mặt trời sáng lạn huy hoàng như vậy, sinh mệnh rực rỡ muôn màu

như vậy, y tin tưởng Lam Đại tiên sinh nhất định sẽ lo liệu được thân mình,
nhất định sẽ tiếp tục sống.

Nhưng còn y, đối với sự sống chết của mình, y lại không có lấy chút chắc

chắn gì trong tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.