THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 843

Cái nhục của y đang chịu, chỉ có máu mới rửa sạch được.
Quả thật, lần này y không bị hụt, nhát đao chém ra, lưỡi đao lập tức

nhuộm đầy máu tươi.

Không phải máu của Địch Thanh Lân, mà là máu của chính y.
Máu của y cũng giống như máu của Địch Thanh Lân, cũng màu đỏ hồng.

Dương Tranh mở từng miếng vải bọc cây Ly Biệt Câu ra, dùng hai tay

đưa cây câu lại trước mặt lão già.

Y muốn nhờ lão già tướng giùm cây câu của y.
Ánh mặt trời diễm lệ. Lão già đưa hai tay đón lấy, đẩy mũi câu lên trời,

hướng lưỡi câu ra trước ánh sáng mặt trời.

Câu bất động, lão già cũng bất động.
Trừ cặp mắt của lão ra, cả người lão hình như trong một khoảnh khắc đã

trở thành pho tượng đá.

Thần, khí, linh, hồn của lão phảng phất chỉ trong khoảnh khắc đó đã nhập

vào trong câu câu lão đang cầm trong tay.

Ánh mắt của lão sáng rực như tinh cầu miền bắc cực.
Lão nhìn chăm chú vào cây câu, một hồi lâu thật lâu mới mở miệng ra,

câu nói chẳng liên quan gì đến cây câu cả:

- Chắc lâu lắm rồi ông chưa ăn được một bữa cơm nào ngon, bởi vì mặt

ông có vẻ đói lắm.

Dương Tranh không hiểu tại sao lão lại bỗng nói như vậy.
- Vũ khí các nhà luyện kiếm tạo ra, cũng giống như người vậy, cũng có

tướng, cũng có sắc, lâu ngày không uống máu người, sẽ có vẻ đói.

Lão già rốt cuộc đã nói vào chính đề:
- Cây câu này mới đây chắc đã được nếm máu người, không những vậy

còn là máu của một kẻ phi thường.

- Tại sao nhất định phải là máu của một kẻ phi thường?
- Điều đó nhất định có thể nhìn ra được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.