THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 851

- Ta có thể để ông đi, để người khác lại đối phó ông, đối phó với ông như

một kẻ đạo tặc, tra vấn tiền bảo tiêu bị mất cướp.

Địch Thanh Lân nói:
- Bất kể ông biện bạch ra sao cũng chẳng có ai tin ông nói một chữ, ông

chỉ có một con đường chết.

- Đúng vậy.
Dương Tranh nói:
- Đúng là như vậy, có rất nhiều chuyện cũng đều là như vậy.
- Nếu ta không muốn để cho ông đi, hiện tại sẽ không có một người như

ông trên thế gian này.

Địch tiểu hầu nói.
Y lập tức chứng minh lời nói của y không phải là dọa nạt suông. Bởi vì

bàn tay của y vừa hạ xuống, chiếc bồ đoàn đối diện với y lại chuyển qua một
bên, trên mặt nhà lại lộ ra một lỗ hổng đen ngòm.

Dĩ nhiên là Dương Tranh nhịn không được muốn nhìn xuống, y chỉ nhìn

một cái, đã khom lưng lại, cơ hồ muốn mửa ra.

... Y đã thấy gì?
Tuy chuyện y đã thấy y sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên, nhưng y sẽ

không bao giờ muốn nói ra.

Bồ đoàn đã trở về lại chỗ cũ, tất cả lại trở về nguyên trạng thái cũ.
Địch Thanh Lân mới hỏi Dương Tranh:
- Ông có biết tại sao tôi không làm như vậy với ông?
Dương Tranh lắc đầu, y gắng gượng để cho mình không phải bị mửa ra.
- Bởi vì ông là một người thông minh, tuy còn thông minh hơn cả tôi

tưởng tượng, nhưng lại không thông minh quá lố.

Địch Thanh Lân nói:
- Ông nói câu nào cũng có đạo lý, làm gì cũng rất công bình, vì vậy, ta sẽ

nhất định dùng phương pháp đồng dạng công bình để trả lại ông.

Khóe miệng của y lại lộ ra nụ cười càng tàn bạo hơn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.