THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 938

Kim Thương Dư nói:
- Cây thương trong tay Vương đại tiểu thơ, chỉ bất quá là một cây thiết

thương rất bình thường.

Vương đại tiểu thơ dùng sức cắn chặt môi, hiển nhiên ráng sức đè nén cơn

giận.

Cô cũng biết cao thủ đấu nhau, tâm tình mà bị khích động, sẽ bị lầm lỗi trí

mạng bất cứ lúc nào.

Kim Thương Dư nhìn dính vào cô, nói tiếp:
- Tại hạ còn chưa đến nơi đây, đã đem hậu sự lo liệu rất chu đáo rõ ràng.
Vương đại tiểu thơ nói:
- Tốt lắm.
Kim Thương Dư nhẩn nha nói:
- Vương đại tiểu thơ, hậu sự của cô, đã lo liệu xong xuôi rồi chứ?
Vương đại tiểu thơ tức quá gương mặt đỏ cả lên, lớn tiếng nói:
- Ta mà chết ở đây, dĩ nhiên sẽ có người lo chuyện hậu sự cho ta.
Kim Thương Dư hỏi:
- Ai?
Vương đại tiểu thơ nói:
- Không mắc mớ gì đến ngươi.
Cô đưa bàn tay ra, cây thiết thương dài một trượng ba thước bảy tấc ba

phân giống như con rồng vùng dậy, làm thành một trận gió mãnh liệt, ép hoa
cỏ rạp xuống cả một bên.

Kim Thương Dư không hề cúi đầu né, thân hình chuyển qua, trượt về một

bên né tránh mũi thương móc tới.

Đinh Hỷ thở ra nói:
- Xem ra cái vị Vương đại tiểu thơ này có hơi non mặt, cô ta không thấy

Dư Tam gia đang cố ý chọc cô tức lên.

Nhưng Đặng Định Hầu lại cười cười, y nói:
- Không chừng kế này của Dư Tam gia lại dùng sai rồi.
Đinh Hỷ hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.