THẤT DẠ TUYẾT - Trang 101

nhìn thiếu niên bị nhốt trong băng bên dưới – thiếu niên đó vẫn còn giữ
nguyên dáng vẻ của tuổi 15, 16, gương mặt trông khá giống hắn, chỉ nghe
hắn lầm bẩm: “Đêm đó… đám người ấy xông vào tới nơi, ta chỉ thấy 2
người nắm tay nhau bỏ chạy, chạy trên sông băng… ta gọi 2 người, nhưng
tỷ và Tuyết Hoài đã bỏ ta lại…”
Cách một lớp băng dày, Đồng nhìn chằm chằm vào người bạn thân thiết
nhất thuở thiếu thời, đôi mắt chuyển sang sắc xanh bi thương u ám.
“Tiểu Dạ tỷ tỷ… sau đó thì ta không còn nhớ nổi tỷ nữa…” Hắn lẩm bẩm
một mình, chất giọng đượm vẻ hoang mang, đôi mắt ẩn hiện lên sắc tím
nguy hiểm: “Hình như ta đã nằm mơ một giấc mộng dài… giết rất nhiều
người.”
“Minh Giới!” Quá khứ đột nhiên trùng hiện trước mắt, Tiết Tử Dạ không
thể nào biểu đạt được sự kích động trong lòng, chỉ biết nắm thật chặt tay
đối phương, rồi chợt phát hiện ra trên cánh tay hắn khắp nơi đều là vết sẹo,
thật không biết đã phải chịu bao khổ nhọc đắng cay.
“Là ai?” Nàng nghiến chặt răng, gằn giọng hỏi từng chữ một, đôi mắt xưa
nay vẫn êm đềm dịu dàng trong tích tắc đã ngập tràn lửa phẫn nộ: “Là kẻ
nào đã giết bọn họ? Là kẻ nào đã tiêu diệt thôn làng? Là kẻ nào đã biến đệ
ra nông nỗi này!”
Đồng khẽ nghiêng đầu trong gió, cắp mắt thoáng lướt qua gương mặt dưới
lớp băng kia một chút, bên trong thoạt hiện lên vô số màu sắc rồi lập tức
biến mất.
“Là mã tặc bên bờ Hắc thủy…” Hắn lạnh lùng nói: “Đám cường đạo đáng
chết đó.”

Gió từ ngoài cốc thổi vào, tuyết rơi xuống từ trong đêm.
Mặt hồ một nửa đóng băng tuyết phủ, một nửa khí nóng mịt mù trông tựa
như có muôn ngàn tấm sa trắng đang từ từ bốc lên cao.
Còn bọn họ thì lặng lẽ đứng đối mặt với nhau trên băng. Không biết bao lâu
sau đó…
“Đám cường đạo năm đó vì muốn đoạt lấy Long huyết châu cất giữ trong
thôn, nên đã phái người huyết tẩy cả Ma Già tộc.” Đồng vẫn chỉ nhìn chằm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.