THẤT DẠ TUYẾT - Trang 160

xem bệnh tình Mạt Nhi thế nào… nhanh thì năm ba ngày, chậm thì một hai
tháng. Chàng ở nhà một mình, phải cẩn thận…” Nói tới đây, giọng điệu dịu
dàng bỗng chuyển sang đe dọa: “Nếu để thiếp biết chàng lại cùng tên Hạ
Tiên Vũ kia đến chỗ đó ăn chơi, thì cẩn thận thiếp đánh gãy chân chàng
đó!”
“Được, được.” Vệ Phong Hành cũng không tức giận, chỉ ôm A Bảo gật đầu
lia lịa. Trong ánh sáng chạng vạng của buổi chiều hôm, không khí lành
lạnh, tầng mây trắng xám, trời như muốn đổ tuyết. Vệ Phong Hành lấy bên
mình ra một vật, mở ra thành một chiếc áo choàng, khoác lên người thê tử:
“Dù là thần y thì cũng phải cẩn thận bị nhiễm lạnh chứ.”
Liêu Thanh Nhiễm khẽ nhếch môi lên nhoẻn miệng cười, đột nhiên
nghiêng người xuống hôn lên trán y một cái, yêu kiều nũng nịu: “Biết rồi.
Ngoan ngoãn ở nhà, thiếp sẽ mang bánh hoa mai mà chàng thích ăn nhất
về.” Dứt lời liền thúc ngựa lao đi trên con đường nhỏ ngoằn ngoèo, Hoắc
Triển Bạch cũng lập tức nhảy lên ngựa, quay đầu lại nhìn nam nhân đang
ôm con đứng trước cửa nhà, trong lòng chợt thấy hơi hụt hẫng – thần tiên
quyến lữ cũng chỉ như vậy mà thôi.
Gã đuổi theo Liêu Thanh Nhiễm, chạy song song với nàng. Nữ tử này đầu
đội mũ lông, lao đi trong bóng tối mập mờ, tuy niên kỷ đã ngoài ba mươi,
song lại giống như một viên ngọc đẹp, càng để lâu càng thêm ôn nhuận, khí
chất thanh cao.
Lão ngũ này thật là có phúc khí. Hoắc Triển Bạch lờ mờ nhớ lại, nhiều năm
trước trong một lần giao chiến với Bái Nguyệt giáo ở Nam Cương, Vệ
Phong Hành từng bị thương rất nặng, nên đã rời Trung Nguyên cầu y, cả
năm sau mới trở về. Có lẽ hai người bọn họ đã quen nhau từ khi ấy… sau
đó nữ tử này đã từ bỏ ngôi vị cốc chủ Dược Sư cốc, mai danh ẩn tính đến
Trung Nguyên; còn Vệ ngũ công tử đang tuổi tráng niên cũng rút khỏi võ
lâm, cùng nàng sống cuộc sống thần tiên ngày tháng bên nhau.
“Hoắc thất công tử, thực ra phải cám ơn cậu…” Hoắc Triển Bạch đang nghĩ
ngợi vẩn vơ, đột nhiên bên tai vang lên một tiếng thở dài. Gã khẽ giật mình,
quay đầu lại thì thấy ánh mắt như ẩn chứa thâm ý của Liêu Thanh Nhiễm:
“Vì cậu, mà đứa đồ nhi ngốc của ta cuối cùng đã từ bỏ được ảo tưởng phi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.