THẤT DẠ TUYẾT - Trang 196

Cảnh tượng trận đại đồ sát đêm đó hiện lên rõ mồn một…
Máu.
Lửa.
Tiếng kêu thảm vang lên chỗ này chỗ khác.
Những căn nhà bốc cháy hừng hực.
Còn cả vô số nam nữ lão ấu đang bỏ chạy…
Một đôi thiếu niên nam nữ dắt tay nhau loạng choạng bỏ chạy ra ngoài
thôn, còn thiếu niên có đôi mắt yêu tà được Giáo vương dắt ra từ trong
phòng tối kia thì điên cuồng chạy theo phía sau, khản giọng gào thét.
“Phong, bắt nó về đây.” Giáo vương ngồi trên ngọc toạ, ngón tay đeo chiếc
nhẫn ngọc chỉ về phía thiếu niên ấy: “Đây là Đồng của ta.”
“Vâng.” Y, lúc ấy mới 15 tuổi hạ thanh kiếm máu chảy ròng ròng xuống,
cúi đầu mỉm cười…
Đúng vậy. Thiếu niên ấy là mục tiêu lần này của Giáo vương, trong tương
lai có thể sẽ là người hữu dụng hơn y. Vì vậy, bất luận phải trả giá thế nào
cũng quyết không thể bỏ qua.
Y đuổi theo thiếu niên, còn thiếu niên kia lại đuổi theo hai đồng bạn của
mình.
Ở phía sau, Giáo vương cất tiếng cười lạnh lùng châm biếm: “Tất cả đều đã
bỏ rơi ngươi rồi, Đồng, sao phải đuổi làm gì chứ?”
Thiếu niên kia như bị sét đánh phải, đột nhiên sững lại, đứng trên mặt băng,
bờ vai run lên bần bật, tuyệt vọng hét lên: “Tiểu Dạ! Tuyết Hoài! Đợi dệ
với…”
Nhưng hai người đang trốn chạy kia vẫn không quay đầu lại.
Trong khoảng khắc ấy, y đã đuổi tới nơi, đặt tay lên vai thiếu niên, mỉm
cười: “Đồng, tất cả đều bỏ rơi người rồi, chỉ có Giáo vương là cần ngươi
thôi. Nào… theo ta, đi với ta.”
“Không… không!” Thiếu niên ấy đột nhiên vùng vẫy như phát cuồng, đẩy
y ra xa, khăng khăng tiếp tục đuổi theo đồng bạn, chỉ một thoáng, nó đã chỉ
còn cách đôi thiếu niên nam nữ kia chừng 3 trượng. Nhưng hai người kia
vẫn cứ cắm đầu chạy miết, tay nắm chặt tay.
“Vẫn muốn đuổi theo sao?” Y phi thân lướt tới, nghiêng đầu mỉm cười với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.