THẤT DẠ TUYẾT - Trang 312

cả trờ ngại của quá khứ để đi sâu vào lòng nhau. Hy vọng có thể đội khăn
đỏ xuất giá giống như một nữ tử bình thường, lặng lẽ mỉm cười hạnh phúc
dưới ánh nến hồng lung linh, có thể ngồi trên lầu gấm đợi tình lanh trở về
khi tơ liễu mới buông, có thể dùng lò đất hồng hâm nóg rượu mới nấu,
dùng những câu chuyện nghiêm chỉnh hoặc không nghiêm chỉnh đánh tan
băng giá và những cơn ác mộng của quá khứ trong những đêm trời đổ
tuyết.
Từng có một độ, nàng cũng không phải không có những khát vọng hạnh
phúc nhỏ bé.
Nhưng, tất cả, cuối cùng vẫn chỉ lướt qua người nàng rồi đi mất.
Tuyết không ngừng rơi. Nàng mở to mắt chăm chú nhìn lên bầu trời xám
trắng, từng bông hoa tuyết bay máu như bầy tinh linh nghịch ngợm, chầm
chậm lớn dần, l71n dần… rơi xuống lông mày nàng lạnh buốt.
Đã là ngày thứ mấy rồi?
Thất Tinh Hải Đường đang từ từ xâm thực não bộ nàng, chỉ không bao lâu
nữa, nàng sẽ quên hết mọi chuyện chăng? Tiết Tử Dạ hoang mang mở to
mắt, ra sức giữ lấy những ảo ảnh đangd ần tan biến như thuỷ triều rút về
biển khơi, cánh tay còn lại giữ chặt mũi kim châm dài giấu trong áo choàng
rộng.

Khi Thất Kiếm của Đỉnh Kiếm các đến Nam Thiên Môn, đúng như đã dự
liệu, dọc đường cơ bản không hề gặp phải sự phản kháng có tổ chức nào.
Ma giáo hiển nhiên vừa trải qua một trận nộ chiến quy mô lớn, lúc này từ
chân núi đến Thiên Môn đếu hết sức hỗn lạon, chòi canh và lầu quan sát chỉ
có ài tên đệ tử cấp thấp canh giữ, còn đám đầu lĩnh phụ trách thì sớm đã
không thấy bóng dáng đâu hết.
Hoắc Triển Bạch điểm mũi chân lên mặt băng, hạ thân xuống bậc ngọc
giữa Thiên Môn. Trên Nam Thiên Môn cao ngất, đã có một người đeo mặt
nạ đồng xanh lặng lẽ chờ đợi từ bao giờ.
Diệu Không?
“Cuối cùng các người cũng đến rồi.” Nhìn Thất Kiếm phóng lên, người đeo
mặt nạ thở dài một tiếng, tuy bị mặt nạ che khuất gương mặt, song cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.