THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1020

Minh Lan rưng rưng gật đầu. Đang nói chuyện, Thúy Bình bỗng nhiên

chạy vào, khẽ truyền lời: “Cậu Hạ tới.”

Hai bà cháu ngẩn ra, sớm như vậy tới làm cái gì?

Lần gặp mặt này, Thịnh lão phu nhân hoàn toàn xem Hạ Hoằng Văn là

con cháu bạn cũ thông thường để đối đãi, thay y phục xong, sai nha hoàn
bưng trà dâng quả. Minh Lan tránh vào buồng trong, ngay cả mặt mũi cũng
không lộ.

Nhưng hai bà cháu vừa thấy Hạ Hoằng Văn, hai người phòng trong

phòng ngoài đồng thời lấy làm kinh hãi, chỉ thấy hai mắt Hạ Hoằng Văn
đen sẫm, trên gò má trái có một đường xước sâu như bị móng tay cào, từ
dưới mắt kéo đến bên tai, gò má phải còn có một mảnh máu ứ đọng, môi
cũng nứt nẻ, trên cổ tay quấn lụa trắng.

Hạ Hoằng Văn cúi đầu, nhìn khắp phòng một lượt, phát hiện không có

Minh Lan, vẻ mặt không khỏi buồn bã, ôm quyền cung kính đáp: “Đều là
Hoằng Văn ngu muội vô tri, liên lụy lão phu nhân và Minh...”

Thịnh lão phu nhân nặng nề ho khan một tiếng. Hạ Hoằng Văn khổ sở

trong lòng, vội vàng đổi giọng: “Đều là Hoằng Văn vô đức, liên lụy lão phu
nhân, đêm qua Hoằng Văn đến nhà dượng, hết thảy nói rõ ràng, nguyện ý
xin mẫu thân nhận em họ làm con nuôi, xin tộc trưởng làm lễ ra mắt, sau đó
coi như anh em ruột thịt, Hoằng Văn tuyệt không rối loạn lễ nghĩa!”

Thịnh lão phu nhân hiểu, suốt đêm qua Hạ Hoằng Văn nhất định đã đến

nhà họ Tào ngả bài, kết quả lại bị dì dượng, chắc hẳn còn có anh em họ
hàng tập trung chỉnh đốn một trận, nghĩ tới đây, trong lòng Thịnh lão phu
nhân vui một chút, em nuôi? Đó cũng là một ý kiến hay!

Thịnh lão phu nhân nhìn khuôn mặt bầm tím của Hạ Hoằng Văn, rốt cục

trong lòng thoải mái đôi chút, nhưng vẫn còn nghi vấn: “Mẹ cháu chịu
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.