THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1087

Minh Lan nhìn rất lâu rồi, cuối cùng cũng phải phun ra: “Chị cuối cùng

là làm sao mà lại đi gặp anh ấy thế! Không thể nào…Chị định…” Minh
Lan nghĩ đến một khả năng, giọng điệu bỗng nhiên cao lên hai bậc.

Mặc Như Lan sưng đỏ lên, tức giận nói: “Em cho chị là cái loại gì thế

hả?! CHị tuy không bằng em đọc sách nhiều, nhưng cũng biết liêm sỉ! Chị,
chị…Thật sự là đi gặp mặt lần cuối mà!” Đang nói, giọng dần trở nên bi
thương, nước mắt rơi lã chã,”…Vốn đang tốt đẹp, tự nhiên lại gả cho người
khác, thế nào cũng phải đối mặt nói với người ta một câu chứ, ai biết lại
liên lụy đến em!” Khóc tu tu lên.

Như Lan một bụng giận dữ phát tiết ra, than thở nỏi: “Mà thôi, chị cũng

chẳng phải cố ý! Có điều…” Minh Lan nhớ tới lại hậm hực, không nhịn
được nói, “Cuối cùng chị cũng được như nguyện!Sau khi anh cả biết được
chuyện này, đã ra ngoài đánh cậu Văn một trận…”

Như Lan tim nảy lên, vẻ mặt hoảng loạn, Minh Lan nói tiếp: “…Có điều

chị yên tâm, anh cả không dám giương cao cung, nắm đấm người đọc sách
sức lực cũng có hạn, chiếu theo ý tứ của phu nhân với cha, đứa con rể này
ước chừng vẫn nhận về.”

Trong lòng Như Lan vui sướng, lại có phần ngẩn ngơ. Minh Lan nói

xong bèn cúi đầu ra ngoài.

Tâm trạng gần đây của Minh Lan cực kỳ sa sút, cụ thể là biểu hiện ở

trạng thái trì trệ lãnh đạm, nàng thành khẩn tổng kết cảnh ngộ hai đời của
mình rồi đột nhiên sinh ra một cảm giác vô lực. Nàng cực cực nhọc nhọc
một năm trời ở vùng biên, mắt thấy có thể tăng lương thăng chức, tiền tài
quanh thân, thế mà lại bị một trận lở đất đánh dạt về cổ đại, nàng tâm tâm
niệm niệm tính toán tìm một chàng trai cổ đại có giá trị kinh tế thực dụng,
sau hôn nhân thì huấn luyện cho tốt, một đường nhấp nhô kham khổ đã
đành, khó khăn lắm mới ló được tí rạng đông thì sự tình lại hỏng bét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.