THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1112

Thường ma ma kinh ngạc nhìn ta, thở dài: “Cậu với cô cả tính cách

giống nhau, vừa quật cường vừa mạnh mẽ, cái gì khổ cũng ném vào trong
lòng, nuốt máu nuốt hận. Năm đó nếu cô cả có thể nhịn một chút, cũng
không đến nỗi…”

“Ma ma, ma ma đừng nói nữa.” Ta ngắt lời bà.

Thường ma ma khẽ thở dài, sau đó nói nhẹ nhàng: “Đợi cậu quyết định

xong, thì mau chóng cưới vợ đi, sau đó sinh nhiều trẻ con, tôi cũng mừng
dâng hương báo tin vui cho cô cả.”

Ta cười nói: ‘Con nhỏ không phải con đã có hai đứa sao.”

Thường ma ma tức thì đanh mặt: “Kia không tính! Cậu dù sao cũng phải

nghiêm chỉnh cưới một người vợ mới phải, ả đàn bà kia không tính.”

Ta bỗng nhiên ngồi dậy, khó hiểu hỏi: “Ma ma, ngay từ đầu người đã

không thích Mạn Nương, thế là vì sao?”

Khi đó Mạn Nương từ đầu đến chân là điềm đạm dịu dàng, hoàn toàn

không có sai lầm, đối với Thường ma ma cung kính có thừa, thường thường
chưa nói lệ đã tuôn. Ai ngờ Thường ma ma xem thế nào cũng không vừa
mắt nàng ta, sau khi ta rời nhà, bà vì né tránh Mạn Nương mà còn chuyển
nhà.

Thường ma ma nghiêm mặt, chỉ nói: “Ả đàn bà là tai họa, là con nhện

tinh đầu thai! Để ả bò lên người cậu, cả đời hỏng bét, cũng may nay cậu đã
hiểu được! Cuối cùng cũng không tính là quá muộn!”

Ta hỏi tới cùng: “Dù sao cũng phải có cách giải thích chứ.”

Thường ma ma thở phì phì hồi lâu mới nói: “Bà già tôi không hiểu đạo

lý lớn gì cả, mồm miệng dốt nát, nói không rõ được. Nhưng lại có đôi mắt
nhìn đời, ả đó nếu là người tốt, sẽ không xúi giục cậu dây vào, cậu nhìn lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.