THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1120

ngơi. Minh Lan vội vàng đung đưa cánh tay bà, liên tục hỏi: “Bà nội bà nói
chuyện đi, bà đang nghĩ thế nào?”

Lão phu nhân đột nhiên mở mắt, ánh mắt như điện lạnh lùng nói: “Đi gọi

cha con lại đây, nói cho ông ta biết bà đồng ý việc hôn nhân này!”

Minh Lan kinh hãi, nghi ngờ hỏi lại: “Chỉ … như vậy thôi?” Đầu hàng

thật dứt khoát.

“Không thế thì còn thế nào?” Vẻ mặt lão phu nhân ác liệt, khóe miệng

còn mang theo nét tự giễu cười lạnh vài tiếng: “Người ta tính toán bao
nhiêu, tâm cơ sâu nặng, thận trọng từng bước dồn tới tận cửa rồi, bây giờ
còn có biện pháp gì? Nói ra lại là nhà chúng ta vớ được món hời! Thôi cho
bọn họ toại nguyện đi.”

Trong lòng Minh Lan áy náy, ngón tay kéo góc áo không dám nói lời

nào, lão phu nhân dừng lại một chút, lại nhẹ nhàng trào phúng nở nụ cười
nói: “Cũng tốt! Có người tốn hết tâm tư đối với con, vẫn còn hơn là đã
được lời lại còn ra vẻ!”

Minh Lan có chút giật mình ngẩng đầu, nàng biết lão phu nhân nói ai, lo

lắng thử dò xét: “Cái này… cháu gái có cần nay không nói với… Hạ…”

“Cần nói cái gì?” Lão phu nhân trừng mắt lại trách mắng: “Việc này để

bà đi nói, cháu không cần ra mặt! Người nhà họ Hạ, trừ bà già em gái của
ta, những ngườii còn lại tốt nhất cháu không cần gặp lại!… Hừ! Bây giờ
cho bọn họ rảnh tay đi đón tiếp thân thích, lúc này không còn ai ngăn họ
làm người tốt rồi! Chẳng nhẽ cháu không gả cho họ Hạ thì không được, giờ
cho tất cả mọi người biết, con gái nhà họ Thịnh không lo không gả được,
có cả đống người nhớ nhung kia kìa “.

Minh Lan nuốt nước bọt, nhìn lão phu nhân tỏ vẻ tự cao ngạo mạn, hơi

ngạc nhiên xong cũng hiểu ra, lão phu nhân từ trong xương là người vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.