THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1121

cùng kiêu ngạo, thực ra bà đã sớm mất kiên nhẫn với tình huống liên tiếp
bên nhà họ Hạ, chẳng qua là cố gắng nhịn thôi.

Lão phu nhân hit thở nhẹ nhàng, điều hòa hô hấp, tựa trên đệm bình tĩnh

nói: “Đầu tiên quyết định chuyện Như Lan và họ Văn, sau đó liền cho họ
Cố đến đặt lễ đính hôn, bảo phu nhân mau chuẩn bị việc kết hôn. Bây giờ
bà nội muốn cho con một phần đồ cưới lớn, ai cũng không được nói nhảm!
Hừ, không phải chỉ là sống thôi sao, con suy nghĩ cho rõ ràng một chút, để
ai uất ức cũng đừng khiến chính mình tủi thân, mình sống thoải mái là
được!”

Minh Lan lặng người, dặn dò Thúy Bình đi mời Thịnh Hoành đến rồi

bản thân lẳng lặng quay về Mộ Thương trai, ngồi trước bàn ngơ ngác một
lúc, sau đó bỗng nhiên đứng dậy, gọi Đan Quất mở nghiên mài mực. Minh
Lan trải ra một tờ giấy lớn trắng như tuyết, dùng bút lông loại lớn, nhúng
đẫm mực, nín thở tập trung, loạch xoạch mấy cái ra sức múa bút, mực nước
tràn trề, chữ viết như rồng bay phượng múa, viết ra bốn chữ cuồng thảo lớn
– Nan Đắc Hồ Đồ (khó có khi hồ đồ).

“Đẹp!” Tiểu Đào đứng cạnh ra sức vỗ tay: “Cô chủ viết đẹp lắm! … Ặc,

cô chủ, có ý gì nhỉ?”

Minh Lan hạ bút lông lớn, bình tĩnh nói: “Nghĩa là, em ăn trộm hạnh

nhân đường Đan Quất giấu, cô chủ ta coi như không thấy.”

Sau đó Minh Lan tự tại vung tay áo đi vào nhà, để lại Tiểu Đào với Đan

Quất, một đứa thì choáng váng muốn chạy trốn, một đứa thì đang xắn tay
áo mài dao xoàn xoạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.