THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1167

Như Lan dừng chuyện, tiếp tục nói: “Chị đã nói với anh Kính, chị sẽ

hiếu thuận với mẹ chồng, đối xử tử tế với anh em chồng, nhưng mà chỉ cần
một điều, đó là anh phải một lòng với chị, chỉ cần như vậy cái gì chị cũng
không sợ.”

Minh Lan trong lòng hơi xúc động, lời này nghe rất quen tai, nàng từng

nghe Hoa Lan nói những lời tương tự. Nàng chậm rãi im lặng, dường như
việc năm xưa Vương thị lục đục với Thịnh Hoành rồi sau đó thảm bại dưới
tay dì Lâm đã để ấn tượng sâu sắc trong lòng hai người con gái của Vương
thị.

Như Lan bỗng nhiên nhẹ nhàng cười nói: “Anh Kính đã đồng ý với chị,

nói là nếu có ai bắt nạt chị, anh ấy quyết sẽ không thiên vị, nghiêm trọng
lắm thì trốn ra ngoài là xong! Chị lúc này mới muốn luyện dũng khí, có thể
dùng lúc bị yếu thế.”

Minh Lan không biết nên khóc hay nên cười, lắc đầu cảm thấy cũng

không sao, cái gọi là giả heo ăn thịt hổ, ai là heo ai là hổ còn chưa ngã ngũ
đâu nhé.

“Chị Năm nhất định có thể sống tốt.” Minh Lan thật lòng nói.

Như Lan liếc mắt hừ lạnh: “Đó là đương nhiên! Mấy chị em đều được gả

cho nhà cao cửa rộng, chỉ có mình chị gả thấp, thế nào cũng phải sống tốt,
không thì để mọi người cười cho.”

Minh Lan ngửa mặt lên trời không nói gì, đây mới đúng là cô Năm nhà

họ Thịnh, mỗi lần nàng muốn dành một tí tẹo suy nghĩ tốt đẹp nào cho Như
Lan như yêu quý, kính trọng, đồng cảm gì đó thì đều kéo dài không quá
năm phút rồi ngay lập tức chuyển thành tiêu cực.

Cuộc sống ngày ngày trôi qua, Như Lan chỉ cần tập trung tinh thần thêu

ít áo khăn là được, đồ cưới của chị ta Vương thị đã chuẩn bị xong hết từ
sớm, nhưng mà Minh Lan lại khác xa. Thịnh lão phu nhân vốn muốn cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.