THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1172

Còn lại Như Lan và Minh Lan, Vương thị theo lệ của Hoa Lan, tặng cho

Như Lan Thải Bội, tặng Minh Lan Thải Hoàn. Lão phu nhân thì cho Như
Lan chị Thúy Bình là hầu gái trưởng thành có tính cách thận trọng nhất.
Đến Minh Lan, thực ra Tiểu Đào với Đan Quất về cơ bản là người Thọ An
đường, còn có bốn đứa Thúy cũng là do Phòng ma ma trực tiếp dạy dỗ,
thêm cả Thúy Tụ nữa, lão phu nhân không cho thêm ai cả.

Thải Hoàn là một thiếu nữ xinh đẹp mắt hạnh má đào, lão phu nhân nhìn

một cái liền tức giận, căm hận nói: “Cũng không biết chị ta nghĩ gì trong
đầu!”

Minh Lan an ủi bà: “Nói về nhan sắc nó còn không đẹp bằng Nhược Mi

đâu, còn chưa tính đến cháu gái chim sa cá lặn hoa nhường nguyệt thẹn của
bà!”

Lão phu nhân lảo đảo một cái, suýt tí nữa thì ngã ngửa từ trên giường

xuống đất.

Trở về Mộ Thương trai, trong lòng Minh Lan vẫn nghĩ ngợi về việc này

liền hỏi Đan Quất: “Lão phu nhân cùng ta chọn hầu gái hồi môn, chị hỏi
một chút các chị em có ai không muốn xa cha mẹ, hoặc là có việc hôn nhân
ưng ý, qua thôn sẽ không còn quán nữa đâu.” (ý chỉ chớp lấy thời cơ, nếu
để lỡ thì sẽ không còn cơ hội).

Tiểu Đào đứng một bên nghe xong vội vã chen miệng nói: “Em với chị

Đan Quất đương nhiên là muốn đi theo cô chủ.”

“Phí lời!” Minh Lan trừng mắt nhìn con bé, “Em im miệng, ta đang hỏi

Đan Quất!”

Ai biết Đan Quất vẻ mặt khó xử, ngón tay ngượng nghịu. Minh Lan thấy

lạ nói: “Chẳng lẽ chị không muốn đi theo tôi? Chị cứ nói đừng ngại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.