THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1229

Cố Đình Diệp bình tĩnh nhìn anh cả một lúc sau đó an ủi: “Anh cả nói gì

vậy, anh chẳng qua là thân thể không khỏe một thời gian, chăm sóc tốt tất
cả sẽ thuận lợi.”

Cố Đình Dục cười khổ một tiếng: “Em cuối cùng có tiến bộ, cũng học

được mấy lời này, xem ra mấy năm ở bên ngoài rèn luyện không vô ích.
Cũng tốt, bây giờ trong phủ có em có thể chống đỡ được rồi.”

Cố Đình Diệp cúi đầu không nói, sau một lát lại mỉm cười rồi khuyên

can vài câu, rất có dáng vẻ anh em tình cảm. Anh cả Cố nói được vài câu
lại bắt đầu ho khan sốt, mơ màng ngủ thiếp đi, mọi người mới rón rén lui
ra.

Vẻ mặt Thái phu nhân rất u buồn, quay đầu nói với Thiệu phu nhân:

“Con chưa dùng cơm phải không? Gọi hầu gái qua trông cậu Dục, con cùng
chúng ta đi dùng cơm.”

Thiệu phu nhân từ chối mấy lần rồi cũng đi theo đi ra ngoài, mọi người

đi thẳng đến tòa nhà chếch hướng đông, bước vào chỉ thấy bên trong đặt
đầy một bàn cơm nước, một phụ nhân trẻ tuổi đang bận bộn thu xếp.

Phụ nhân này gương mặt trái xoan như bông sen, thân mặc áo dài bằng

gấm màu hồng tía thêu hoa phù dung, tóc búi ngã ngựa lệch, phía trên cắm
một cây trâm vàng cẩn hồng ngọc hình hoa mẫu đơn, mặt mũi dáng người
xinh đẹp dễ gần. Chị ta vừa nhìn thấy người đến, đôi mắt to cong cong cười
lên: “Mẹ, chị dâu cả, anh Hai, chị dâu hai, mọi người đến rồi, còn không
đến con đói bụng quá phải ăn mất thôi!”

Vừa nói xong, đầu tiên là Thiệu phu nhân vui vẻ bật cười, Thái phu nhân

lại vẫn như cũ vẻ mặt nhàn nhạt, không thân thiết giống như Thiệu phu
nhân, chỉ nói: “Khai tiệc, mọi người đều đói bụng rồi.”

Thiệu phu nhân kéo phụ nhân kia giới thiệu với Minh Lan: “Đây là em

dâu ba, là vợ của cậu Vĩ, nhà mẹ đẻ là Thái Bình bá họ Chu, bình thường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.