THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1265

Có điều, nói đi nói lại, thế gian thể nào cũng có ngoại lệ. Giống như

Thẩm Quốc cữu, anh ta vừa là nhà mẹ đẻ của hoàng hậu lại còn có công
trạng trong quân. Vì lẽ đó phủ Uy Bắc hầu của anh ta ngang nhiên chiếm
núi mở rừng, trước là thành vách sau có thế tựa vào, nước non vờn quanh,
quả thật là đẹp nhất kinh thành.

Cái này Minh Lan cũng rất hiểu, hai năm qua nhà huân quý phạm sai lầm

không ít, qua mấy đợt xử trí tắm máu, gia tài tội thần bị tịch thu sung công,
tân hoàng gần đây rất dư dả, đương nhiên là phải mạnh tay thưởng cho em
rể, ầy, cộng thêm cả cánh tay phải nữa.

Cho nên Minh Lan lúc nhìn thấy phủ tướng quân rộng lớn bao la cũng

không quá ngạc nhiên, nàng giật mình là tòa nhà này với phủ Ninh Viễn
hầu chỉ cách nhau có nửa cái gò với một tòa nhà của tội thần vừa bị hoàng
gia thu hồi.

“Thế nào, nhà này có vừa ý không?” Cố Đình Diệp nhìn vẻ mặt Minh

Lan ngạc nhiên lẫn nghi ngờ, cười nói.

Minh Lan nhìn tòa nhà vườn tược muôn cây tươi đẹp rực rỡ, suýt há hốc

miệng, hồi lâu mới nói: “Cách nhau có mỗi con đường còn cãi nhau lâu
như vậy?” Cảm thấy vừa rồi đã uổng phí rất nhiều sức lực.

Cố Đình Diệp lại nhíu mày: “Dù gần nhưng vẫn là hai nhà, người bên

ngoài không quản được chuyện bên này.”

Minh Lan trên mặt hơi vui vẻ, chuyện này, có phải nghĩa là, nàng không

cần dậy sớm?

Ngày đầu tiên sau tân hôn bận rộn cả ngày, thêm vào toàn thân đau nhức,

Minh Lan mệt mỏi vô cùng. Đến phủ tướng quân lúc trời đã tối, nàng ngay
cả nhà mình tường thế nào cũng không nhìn rõ, nhờ Đan Quất đỡ trở về,
rửa mặt xong liền lập tức thay quần áo thuận tiện ở nhà rồi cắm đầu vào
trong trong chăn gấm đỏ thẫm thêu long phượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.