THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1318

Hạ Trúc sửng sốt, ngơ ngác nói: “Mười ba tuổi, thôn… Thổ Đôn, thôn

Thổ Đôn ở phía tây Thông Châu.”

“Trong nhà có mấy người? Làm những việc gì?” Tay Đan Quất cầm một

tờ giấy, hỏi lưu loát.

“Cha, mẹ, bà ngoại, còn có ba anh trai, hai chị gái, em… em nhỏ nhất,

trong nhà đều là nông dân.”

“Sao lại vào phủ?”

Hạ Trúc nhìn Minh Lan một cái, thấy Minh Lan ôn hòa gật gù con bé

mới lấy dũng khí nói tiếp: “Năm em mười một tuổi, trời không mưa, thu
hoạch ruộng không tốt, các anh trai lại muốn lấy vợ, cha tìm người môi giới
bán cả ba chị em chúng em cho người ta làm hầu gái. Em số may được đến
đây, mỗi ngày đều được ăn ngon!”

Phía dưới có tiếng cười khẽ, Minh Lan lạnh nhạt quét mắt một cái, âm

thanh hoàn toàn biết mất, mọi người đều đứng trang nghiêm. Nhược Mi
đang nhanh chóng ghi chép lại, chỉ nghe thấy tiếng bút xoàn xoạt trên giấy.

“Sau đó thì sao?” Đan Quất ôn hòa hỏi.

Hạ Trúc lớn gan dần: “Sau đó Thường ma ma chọn em, dạy em quy củ

trong nửa năm, sau đó vào nhà hầu hạ.” Đối diện với mấy đứa Đan Quất,
Hạ Trúc tự nhiên có cảm giác tự ti, giống như học sinh cấp hai hâm mộ
nhìn thạc sĩ.

Sau đó Nhược Mi dừng bút, mặt không hề cảm xúc hỏi: “Đến đây điểm

chỉ đi, sau đó nếu phát hiện em lừa gạt chủ nhân, đây là bằng chứng, đến
lúc đó đừng trách người khác.”

“Sẽ không đâu ạ, sẽ không!” Hạ Trúc lắc đầu liên tục, vội vã điểm chỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.