THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1372

“Hoa ma ma là người hầu của họ Cố, bà ấy tính tình thẳng thắn, khi em

hỏi thì cũng chịu nói nhưng nói rất ít, không đồng ý bàn tán sau lưng nhà
chủ. Điền ma ma ngược lại rất dễ bắt chuyện, em chưa mở miệng bà ấy đã
ngồi tán hết chuyện, nhưng nói cũng rất…có chừng mực. Còn hai người
khác thì không chịu nói gì.” Tiểu Đào đứng bên báo cáo, Minh Lan cầm
đũa từ từ ăn cơm, chăm chú lắng nghe.

“Không sao, hôm nay ta đã phân công xong xuôi, qua một thời gian e là

còn nói nhiều hơn nữa; em hãy nói mấy chuyện mà ta bảo em hỏi đi.”

“Dạ.” Tiểu Đào vội vàng nhớ lại, “Đầu tiên là dì Củng. Nàng ta vốn

không phải xuất thân hầu gái, nguyên là con gái tú tài, có quan hệ xa với
nhà mẹ của Dư phu nhân cho nên cũng có quan hệ với họ Cố, sau khi gia
đình gặp khó khăn thì tìm tới nương nhờ vào phủ Dư, nói là hầu gái của Dư
phu nhân nhưng thực ra tình như chị em, ngay cả tên cũng cùng một chữ.
Sau đó được Dư phu nhân làm chủ nâng lên làm lẽ — những lời này là do
Hoa ma ma nói.”

“Vậy Điền ma ma nói thế nào?” Minh Lan rất hứng thú, cắm chiếc đũa

trong bát.

Tiểu Đào thuật lại tuyệt đối nguyên nước nguyên vị, nó cười rất hưng

phấn: “Điền ma ma nói, bên ngoài bà ấy không biết, chỉ biết sau khi Dư
phu nhân ra ngoài náo loạn một trận, cậu rể hồi phủ liền kêu gào muốn bỏ
vợ, sau nhờ lão Hầu gia áp chế, dì Củng mới nâng lên thành lẽ.”

Minh Lan ồ một tiếng — Dư Yên Hồng muốn đánh bán mẹ con Mạn

nương, Cố Đình Diệp tức giận, cho nên nàng ta mới dùng Củng Hồng Tiêu
để bồi thường.

Tiểu Đào đứng một hồi cũng mỏi chân, Minh Lan tốt bụng kéo nàng

ngồi xuống bên cạnh, nàng tiếp tục nói: “Về sau cậu rể rời kinh, Dư phu
nhân cũng mất, mọi người trong nhà cũng rời đi hết, chỉ có dì Củng và một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.