THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1422

phải không!”

“Ai bệnh? Ta đang vô cùng khỏe mạnh!” Gương mặt đang yên lặng của

lão phu nhân giống như tràn niềm vui, ôm Minh Lan cười không ngừng xoa
nắn, Phòng ma ma nhanh chóng đi bưng trái cây với món tráng miệng đến.

Nói dông dài một hồi, Minh Lan hỏi chuyện trong nhà, Thịnh lão phu

nhân vui vẻ kể lại.

“Chị dâu cháu có bầu, thân thể không được khỏe, phải dưỡng một thời

gian. Phu nhân một lần nữa lại quản gia, Toàn nhi để lại đây cho bà nuôi!”
Khí sắc lão phu nhân tốt lên không ít, ngón tay nhẹ nhàng chỉ vào buồng
trong sau lớp mành.

Minh Lan vội vã chạy vào buồng trong nhìn, chỉ thấy một em bé trắng

mập đang nằm trên giường lão phu nhân, nắm đấm bạch ngọc chỉ nhỏ như
quả táo đặt ở bên gương mặt trẻ con hồng hào. Cậu bé đang ngủ say hơi thở
đều đặn, còn hơi hé miệng.

Minh Lan lại quay lại ngồi bên cạnh lão phu nhân, nàng vô cùng vui vẻ

quay về phía lão phu nhân nói: “Như thế này rất tốt, bà nội có Toàn Nhi ở
bên sẽ không còn cô đơn nữa. Có điều… phu nhân sao lại đồng ý?”

Thịnh lão phu nhân vui vẻ theo cách không lấy gì làm phúc hậu , gần đây

Vương thị ăn khổ không ít.

Dì Lâm vẫy cờ đầu hàng, các con gái đều lấy chồng. Vương thị lại không

cần để ý đến việc nhà, nhất thời nhàn rỗi mới phát hiện con dâu sống rất
thoải mái, tự nhiên cảm thấy khó chịu.

Bởi vì Hải thị có bầu, Vương thị liền muốn nhét hầu ngủ cho con trai,

nói là anh ấy đọc sách với làm việc khổ cực, cần có một đứa biết nóng biết
lạnh. Trường Bách liền nói cha kiếm tiền nuôi gia đình càng cực khổ hơn,
mẹ có lòng tốt thì mau chăm sóc cha. Sau đó cũng không biết ai truyền ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.