THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1521

Con ngươi Minh Lan hơi co lại, liếc nhìn cửa sổ rộng mở bốn phía, mặt

trên khảm những tấm thủy tinh sáng trong vắt, có những khối thủy tinh
nguyên chỉnh, cũng có những mảnh nhỏ khảm thành hoa văn hoa và chim,
ánh sáng rực rỡ chói lòa, cả căn phòng thoáng đãng rộng rãi.

Với trình độ kỹ thuật còn thấp ở cổ đại, Lưu Ly phu nhân thông qua vô

số thí nghiệm tỉ mỉ, đầu tiên đốt nên một đồ chơi kiếm chút bạc, mười mấy
năm sau chế tạo ra thấu kính lồi, lấy tên là kính thiên lý hay kính lúp, lại
thêm mười mấy năm nữa, cuối cùng đổi mới kỹ thuật hoàn toàn, chế thành
công một tấm thủy tinh lớn mỏng mà chắc.

Vị Lưu Ly phu nhân này hẳn là xuyên qua — Minh Lan hơi xuất thần

nhìn cửa sổ thủy tinh — từ những bản thảo thí nghiệm của nàng còn sót lại
đến nay, có thể khẳng định nàng còn là kỹ sư vật lý.

Chuyên ngành này thật là tốt quá đi, Minh Lan cúi đầu thở dài, vô cùng

ao ước.

Trong phòng vang lên một tràng tiếng hoan hô nhẹ nhàng, chỉ nghe nữ

tiên bên kia đột nhiên trầm giọng diễn sâu, trong ánh mắt là sự tôn thờ vĩnh
viễn, đến cả ngụy văn thanh như Minh Lan cũng không thể không thừa
nhận, thật là vở kịch hay.

Bởi vì… vở kịch này do một vị đại tài tử tiền triều viết nên, ông chính là

đệ tử của Cao thị, năm ông bảy mươi tuổi, nửa đêm nằm mộng thấy thời đi
học hồi trẻ, khi đó bọn họ thường xuyên nhìn thấy vợ chồng Cao Đàm tóc
bạc trắng dắt tay nhau chầm chậm dạo bộ bên bờ sông, tình cảm ân ái.

Ông rơi lệ mà giật mình tỉnh mộng, cõi lòng đầy cảm kích và kính yêu,

vung bút viết nên một vở này truyền lại đời sau, để kỷ niệm ân sư và sư
mẫu đã qua đời, đại tài tử mà đã ra tay thì dĩ nhiên khác với người thường,
điệu khúc <Lưu vân kiều truyện> uyển chuyển động lòng người, lời ca tao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.