THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1522

nhã sâu sắc đầy ý nghĩa, nhiều câu chữ bên trong hầu như có thể trực tiếp
ngâm thành thơ, quả thật là tác phẩm xuất sắc hiếm thấy.

Minh Lan quan sát lần nữa nét mặt chúng nữ quyến xung quanh, có hâm

mộ, có ưu tư, cũng có cảm khái, Chu thị bên cạnh khẽ thở dài: “Haizzz…
Một cô gái chỉ cần có thể làm được một phần của Lưu Ly phu nhân thôi,
cũng coi như là đáng giá lắm rồi.”

Sự tồn tại của Lưu Ly phu nhân, trở thành một dấu hiệu, một biểu tượng,

nhắc nhở nhóm phụ nữ rằng trên đời thật sự có trai hiền thâm tình, chẳng
qua là bản thân không gặp mà thôi.

Mà đối với Minh Lan, Lưu Ly phu nhân còn là một tín hiệu nói cho nàng

biết, nàng có đồng hương.

Từ chỗ bà nội, Minh Lan từng nghe kể qua một ít về chuyện của Tĩnh An

hoàng hậu.

Bà xuất thân hiển hách, dung mạo xinh đẹp, lại thông minh từ nhỏ, ba

tuổi có thể làm thơ, năm tuổi có thể vẽ tranh (chắc là xuyên hồn), thơ từ
tuyệt diệu vô cùng (Đường thi Tống từ), mười lăm tuổi được chọn làm
chính phi hoàng tử, hai mươi tuổi sắc phong hoàng hậu; thời thiếu nữ Thịnh
lão phu nhân từng tiến cung diện kiến bà, không quá hai năm sau, Tĩnh An
hoàng hậu hoăng thệ ở tuổi ba mươi bảy.

“Sao bà ấy lại đi sớm như vậy?” Cô bé Minh Lan từng hỏi.

“Bởi vì bà ấy vốn không nên tiến cung làm hậu.”Vẻ mặt Thịnh lão phu

nhân buồn bã nhớ lại, “Phẩm cách của bà ấy thanh cao như tuyết liên trên
vách núi.Bà ấy không phải là người cả tin, nhưng rất chân thành với mọi
người, bà không phải không biết khéo léo giảo hoạt, mà là coi thường.Mà
trong cung là nơi chẳng có tình người, chẳng phải sẽ vấy bẩn bà ấy.Hừ!
Một đám gian trá, tưởng mình đã thắng? Cuối cùng đều chết không tử tế!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.