THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1533

Minh Lan cười nói: “Không phải, là cha em.” Trong lòng oán thầm, sao

hắn biết không phải là chính nàng nói.

Cố Đình Diệp vô cùng ngạc nhiên, khẽ cười nói: “Cha vợ rất có chính

kiến.” Cách khuyên giải của Thịnh Hoành rất thực tế, không nói gì đến lễ
tiết sĩ diện vô nghĩa, chỉ tính đến hậu quả.

Hạ Trúc cùng Tiểu Đào đem khay trà với chậu đồng đựng nước nóng

vào, Minh Lan bảo mấy đứa đặt đò xuống, sau đó chính mình đón lấy, vừa
cười tủm tỉm vắt khăn đưa đến vừa nói: “Khi còn bé, có một lần nọ anh chị
em đang cùng nghe Trang tiên sinh kể chuyện, chị Tư cố tình vẩy mực làm
dơ bộ đồ mới của em, em tức giận, liền tranh thủ lúc đi thay y phục, lén
trộm đi hai miếng mỡ meo lớn, bôi rất dày xuống dưới đệm ở chỗ ngồi của
chị Tư…”

Lời còn chưa kể hết, Cố Đình Diệp đang vùi mình trong chăn ấm cũng

phải xì ra cười, nhìn con mắt to trắng đen rõ ràng của Minh Lan đang trừng
trừng nhìn mình, hắn vội vã bật ngón cái khen ngợi: “Làm rất tốt!” Sau đó
kéo Minh Lan qua, đặt nàng ngồi trên chân mình, thổi mạnh vào mũi nàng
cười nói: “Sau đó ra sao?”

Minh Lan đỏ mặt, lại có một chút đắc ý, ậm ờ nói: “Chị Tư không để ý,

vừa ngồi lên một cái chỉ kêu một tiếng liền bị trượt từ trên ghế xuống đất,
ngã chổng vó lên trời.”

Quan trọng là, Tề Hành cũng đang ở đó! Mặc Lan xưa nay luôn khoe

khoang văn nhã, giờ bị té ngửa lên trời giống như con cóc. Vẻ mặt công tử
Tề lúc đấy là giật mình há to mồm. Mặc Lan chỉ hận mình không thể chui
xuống đất, một thời gian lâu về sau cũng không dám hiện trước mặt Tề
Hành!

Cố Đình Diệp cười ha hả không ngừng, nhìn dáng vẻ nhẫn nhịn đắc ý

của Minh Lan, không nhịn được cắn vành tai tinh xảo mềm mại của nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.