THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1547

người, anh cả nó giờ đã như vậy, để nó nghĩ cách thế nào cũng phải tìm
được đại phu giỏi.”

Lời vừa nói ra, đôi mắt vô thần của Thiệu phu nhân lập tức sáng lên, nét

mặt khẩn cầu nhìn Minh Lan. Trong lòng Minh Lan hồi hộp, từ lúc mới
bước vào gian nhà nàng đã nổi lòng cảnh giác. Minh Lan suy nghĩ một lúc
rồi nhẹ nhàng nói: “Đây là đương nhiên. Có điều chị dâu tốt nhất là cho em
biết những vị đại phu nào đã xem bệnh cho anh cả, tránh cho nhị gia lặp lại,
còn làm hỏng việc.”

Thiệu phu nhân ngẫm thấy cũng đúng, vội vã từng người từng người kể

ra. Nói xong bản thân chị ta cũng giống như đưa đám, mấy vị đại danh y
thế gia trong kinh thành cho đến y quán nổi danh ở Trực Đãi, Sơn Tây, Sơn
Đông, Hà Nam, Hà Bắc, từ Thái y viện cho đến lang trung thôn dã treo
thưởng mà đến, hai mươi ba mươi năm qua hầu như bao nhiêu đại phu nên
mời đều đã mời hết.

Dứt lời xong, chị ta nhìn sắc mặt Minh Lan hiện ra vẻ khó xử, cũng biết

mình đã làm khó người khác rồi.

“Đương nhiên là phải đi tìm, có điều…” Minh Lan ngẫm nghĩ trong chốc

lát, đắn đo nói: “Người ta nói vật họp theo loài, nhị gia bên ngoài biết đều
là anh em trong quân đội, để chàng đi tìm đại phu sợ cũng chỉ hiểu biết về
ngoại thương. Thái phu nhân ăn muối còn nhiều hơn chúng ta ăn cơm, nhà
mẹ đẻ của em dâu cũng đã ở lâu trong kinh thành, còn có mấy chú thím,
không bằng mọi người đề đi hỏi đại phu giỏi, đến lúc đó để Nhị gia đi mời
là được. Chúng ta một đại gia đình cùng góp sức dù sao cũng tốt hơn một
người đi làm bừa.” Cố Đình Diệp chưa chắc đã biết mấy vị đại phu giỏi kia,
lúc biết rồi đoán là có thể lấy thế đè người chút.

Thiệu phu nhân nghe hiểu, cũng coi như đồng ý, yên lặng gật đầu: “Cũng

chỉ có thể như thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.