THẬT Ư? THẬT Ư? PHẢI LÀ
HỒNG PHAI XANH THẮM
Quan Tâm Tắc Loạn
www.dtv-ebook.com
Chương 132+2: Phiên Ngoại: Lư Hương Trầm Khói Thuốc, Nước Biếc
Tàn Cánh Hoa[‘]
[‘]Thú lô trầm thủy yên, thúy chiểu tàn hoa phiến. Ý chỉ tương tư, xuất
xứ từ bài thơ “Tắc hồng thu” của Trương Khả Cửu.
Đời con gái mấy lần ba năm? Thu Nương chỉ biết khoảng thời gian bất
lực nhất, tốt đẹp nhất, ngọt ngào nhất, kinh hoảng nhất, mấy năm tuyệt
vọng nhất đó, đều là vượt qua trong đợi chờ.
Vào phủ năm đó, nàng mới bảy tuổi, vì chân tay nhanh nhẹn lại có tay
nghề may vá tốt, không bao lâu liền bị đưa đến hầu hạ trong viện của con
trai thứ của Ninh Viễn hầu. Cho đến nhiều năm sau, Thu Nương mới biết
được tên của hắn, một khoảng thời gian rất dài hắn chỉ là ‘cậu Hai’ của
nàng. Dù có biết cũng vô dụng, dù sao nàng không biết chữ, không giống
phu nhân mới họ Thịnh chẳng những hiểu biết chữ nghĩa còn có kiến thức,
chữ của nàng nghe nói gọi là trâm hoa tiểu khải, vô cùng thanh tú đẹp đẽ.
Năm nàng đến chỗ đó, cậu Hai vẫn chưa đủ mười tuổi nhưng trong viện
đã đầy thiếu nữ xinh đẹp. Bởi vì Hầu phủ trả công rộng rãi, hoa phấn gì gì
đều không thiếu. Tất cả mọi người đều trang điểm tranh sắc, ba hầu gái
hạng nhất, sáu bảy người hạng nhì, mười đứa hạng ba, cộng thêm mấy đứa
sai vặt, hầu gái việc nặng, bà hầu gác cổng… như sao vây quanh trăng, chỉ
xoay quanh một chủ nhân.