THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1630

Minh Lan đảo mắt nhìn Thường Niên, Thường Niên thấy người lớn nói

về mình, bèn cung kính đứng dậy, Minh Lan nhìn thiếu niên nhỏ này, hỏi
đùa: “Thỉ ác ác xú, như hảo hảo sắc. Xuất xứ từ đâu?”

Thường Niên hơi giật mình, nhìn Minh Lan, trên khuôn mặt trẻ con hiện

lên vẻ nghiêm nghị, nói: “Sở vị thành kỳ ý giả, vô tự khi dã. Thỉ ác ác xú,
thử hảo hảo sắc, thử chi vị tự khiểm. Xuất xứ từ ‘ Đại Học”.” [‘]

[‘]Sách Đại Học nói:” Nói rằng làm cho ý niệm mình được chân thành có

nghĩa là đừng tự dối mình: giống như ghét mùi thối, giống như ưa sắc đẹp
hoàn toàn từ lòng chân thật mà ra; như vậy mới gọi được là thoả mãn tâm ý
mình. Bởi thế người quân tử khi chỉ có một mình mình nhất thiết phải hết
sức cẩn thận..”

“Có nghĩa là gì?” Minh Lan hỏi tiếp

Thường Niên đối đáp trôi chảy: “Cái gọi là thành thật, chẳng cần biết đối

đãi với người khác thành thật thế nào, cũng phải đối đãi với bản thân trung
thực, phải giống như chán ghét mùi hôi và yêu thích cái đẹp, ấy mới gọi là
thực sự trung thực.” Giọng nói thiếu niên còn mang theo tiếng trẻ con,
nhưng thái độ dõng dạc, nói có nội dung.

Minh Lan nhíu mày, không bình luận, hỏi tiếp: “Dĩ hương quan hương,

dĩ bang quan bang, xuất xứ từ đâu?”

Thường Niên nở nụ cười, lộ ra hai cái răng nanh đáng yêu, cất cao giọng:

“Thiện kiến giả bất bạt, Thiện bảo giả bất thoát. Tử tôn dĩ tế tự bất chuyết
Tu chi ư thân, Kì đức nãi chân. Tu chi ư gia, Kì đức nãi dư. Tu chi ư hương,
Kì đức nãi trường. Tu chi ư quốc, Kì đức nãi phong. Tu chi ư thiên hạ, Kì
đức nãi phổ. Cố, Dĩ thân quan thân, Dĩ gia quan gia, Dĩ hương quan hương,
Dĩ quốc quan quốc, Dĩ thiên hạ quan thiên hạ. Ngô hà dĩ tri thiên hạ nhiên
tai? Dĩ thử. Đoạn này lấy từ “Đạo Đức Kinh”.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.