THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1632

hoạt, bèn học ở một trường tư của một tiên sinh ở nông thôn, có điều, phần
lớn thời gian Niên nhi đều tự đọc sách.” Từ vẻ mặt của hai bà cháu cho
thấy, vị Lưu tiên sinh này hiển nhiên không được vừa ý cho lắm.

Minh lan cúi đầu trầm tư, cái món đọc sách này quả là thiên phú trời cho,

không phải nàng dập tắt uy phong nhà mình, bầu không khí đọc sách nhà
họ Thịnh có thể nói là tốt vô cùng, không chỉ cánh đàn ông trong nhà đều
có công danh, cha già còn ngày ngày ở sau mông vung roi gào thét, nhưng
theo đúng lương tâm mà nói, học vấn của Trường Đống cũng chẳng bằng
Thường Niên trước mắt này.

Thường Niên mặc dù nhỏ tuổi hơn Trường Đống, nhưng nói năng cử chỉ,

quang minh lỗi lạc, thấy người có địa vị cao thì không tỏ vẻ khiếp sợ, tới
nơi phú quý hay nơi thôn dã cũng không có vẻ oán hận hay hâm mộ, chỉ
mang trên mình một loại thái độ vui vẻ thản nhiên thưởng thức đánh giá,
không kiêu không hèn, cực kì có phong thái quân tử.

Cho đến giờ, Minh Lan mới hiểu được vì sao Thường ma ma lại cử xử

như vậy.

Nếu như sau này Thường Niên muốn thi cử làm quan, vậy thì cậu ta

không thể có yếu điểm nghiêm trọng trên người được, bằng không sẽ dễ
dàng bị người ta công kích trên quan trường, bà nội cậu ta có thể là vú nuôi,
nhưng không được nhập nô tịch, có lẽ, năm đó Thường ma ma chính là suy
tính vì chính con trai độc nhất của mình như vậy.

Thật sự là thương thay tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ.

Thường ma ma thấy Minh Lan một mực cúi đầu không nói năng gì, bèn

dò hỏi: “Phu nhân là dòng dõi thư hương, nghe nói học vấn các anh em
trong nhà nhà đều tốt vô cùng …” Minh Lan ngẩng đầu lên, mỉm cười nói:
“Dòng dõi thư hương thì khoan hẵng bàn, nhưng cha tôi quả thật coi trọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.