THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1664

Minh Lan giật mình, không có đầu thương thì cây gỗ chọc vào vải vóc

hẳn là sẽ để lại một lỗ lớn. Tự tay nàng thay xiêm y cho hắn, trong quá
trình lại không phát hiện ra tí nào, mãi đến lúc nhìn thấy da thịt không bị
thương mới thở dài nhẹ nhõm.

“Em vì sao không phát hiện ra?” Người kia trầm giọng nói, giống như

đang dụ dỗ câu trả lời nào đó. Hắn biết rõ nàng là người can đảm cẩn trọng,
không phải là người dễ hoảng loạn.

“Đúng rồi, sao vậy nhỉ?” Minh Lan chớp chớp đôi mắt to, cũng nghi ngờ

nói: “Em cũng không biết đấy.”

Cố Đình Diệp không tiếp tục nói nữa, chỉ lặng lẽ nhìn nàng chằm chằm.

Minh Lan cố gắng thể hiện dáng vẻ vô tội. Nhưng mà dưới ánh mắt sáng
quắc như mặt trời của hắn, gò má nàng cũng không tránh khỏi mà hồng lên,
dần dần cũng không giữ vẻ mặt được nữa.

Người kia nhìn thấy gò má nàng đã đỏ ửng như quả táo, không nhịn

đươc ý cười từ trong lồng ngực, ôm lấy thân thể nhỏ nhắn xinh đẹp về phía
sau, hai người lăn tròn xuống giường.

Thiếu nữ rầu rĩ ôm gương mặt đang nóng sốt của mình. Bị người kia đè

dưới thân, ngẩng đầu lên đối diện là một đôi con ngươi sâu thẳm đen láy.
Hắn nhịn cười, dùng sức trừng nàng.

“Đồ lừa đảo.”

Hắn nói như vậy.

Tóc dày buông xõa, cười lớn đùa bỡn như đang vạch trần trò ảo thuật trẻ

con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.