THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 167

Khóa huấn luyện của Khổng ma ma rất có tính nhân đạo, sau mười ngày

học hành vất vả bà cho phép nghỉ ngơi một ngày, vừa khéo lại trùng hôm
đẹp trờ. Hoa Lan dẫn đầu dắt theo Như Lan, Minh Lan dạo chơi trong
vườn, Khổng ma ma cũng nhân dịp nghỉ ngơi mà đến Thọ An đường tán
gẫu với Thịnh lão thái thái một ngày.

“Tôi e là đã đánh giá thấp cô Sáu nhà bà rồi.” Khổng ma ma ngồi trên

kháng, cách bà Thịnh một khoảng.

“Bà nói xem nào?” Lão thái thái rất hứng thú.

Khổng ma ma bưng chén trà lên ngang mặt, tỉ mỉ thưởng thức, từ từ nói:

“Tôi ban đầu chỉ nghĩ đứa nhỏ này hiền lành thật thà, người có vẻ chậm
chạp, không ngờ bỏ qua điểm then chốt, hóa ra lại là đứa tẩm ngẩm tầm
ngầm mà đấm chết voi.”

“Bà không nói giỡn đấy chứ, chẳng qua chỉ dạy phép tắc có vài ngày,

làm sao lại dạy ra được một đứa thông minh giả ngu như thế.” Bà Thịnh lắc
đầu cười.

Khổng ma ma mở nắp chén trà, nhẹ nhàng khuấy lá trà trong bát, nói:

“Bà chớ có nghi ngờ… Mấy ngày nay tôi dạy dỗ, cô cả nhà bà cũng khá,
thông minh lanh lợi, chút xíu là hiểu, chỉ đơn giản là còn thiếu chút nhẫn
nại. Cô Năm không nói, tuổi nhỏ ham chơi cũng không trách nặng. Cô Tư
nhìn tưởng nhu nhược, kì thực hiếu thắng, nhất định phải gắng gượng chật
vật học. Bà cũng biết đấy, một chút phép tắc hành người này không phải
dành cho mấy đứa bé, người chưa đủ cao. dáng chưa đủ nảy nở, rất nhiều
động tác căn bản không thể phát huy tới nơi tới chốn. Cô Tư miễn cưỡng
phải khoe tài, sáng hôm qua liền làm vỡ bốn chén trà hai cái đĩa, lúc gắp
thức ăn còn làm rớt cả đũa.”

Thịnh lão thái thái nghe xong, không nói lời nào, lắc đầu. Khổng ma ma

liếc mắt một cái, khóe miệng cong lên, hài hước nói: “Chỉ có cô Sáu bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.