THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1735

như đã đính hôn?”

Trường Phong càng cúi thấp đầu hơn, sống chết không chịu ngẩng lên,

Vương thị kinh ngạc thốt lên: “Chẳng lẽ việc hôn nhân thất bại?”

Thịnh Hoành lại lườm bà ta một cái, quay đầu lại tiếp tục nói chuyện

cùng lão phu nhân: “Mẫu thân yên tâm, việc hôn nhân của con trai con sao
có thể bất cẩn, anh Liễu đối với ngài luôn giữ lễ, anh ấy làm người thế nào
ngài cũng rõ ràng, mọi chuyện đều nói rõ với con. Con gái họ Liễu đã có
hôn ước, là với họ Tưởng ở Định An, chính là cháu út của Tưởng lão các đã
trí sĩ.

Lão phu nhân gật gù: “Đúng là môn đăng hộ đối.”

Thịnh Hoành nhìn lão phu nhân hơi hơi thả lỏng, uống một ngụm trà cho

đỡ khô miệng rồi nói: “Vốn năm trước kết hôn, năm đó không phải Định
An có dịch bệnh sao? Con trai Tưởng lão các qua đời, cậu Tưởng đó phải
giữ đạo hiếu ba năm cho cha.”

“Đây là lẽ phải, như vậy, việc hôn nhân bènlùi lại.” Lão phu nhân nói.

Thịnh Hoành đặt bát trà xuống than thở: “Hai nhà đã ước định, chờ hiếu

kì qua bèn làm lễ cưới, ai biết mới mấy tháng trước, họ Liễu hỏi thăm được
một chuyện…” Ông ta thở dài một hơi nói: “Cậu Tưởng kia, vậy mà trong
hiếu kỳ lại cùng con hầu tằng tịu, còn sinh cả con rồi!”

Lão phu nhân trầm mặt, Vương thị khinh bỉ há mồm: “Họ Tưởng ở Định

An chẳng qua cũng chỉ đến thế.”

“Chị dâu Liễu kia cũng xuất thân đại tộc, giỏi nhất là lễ nghĩa quy củ,

vừa nghe ngóng được việc này đã đi một chuyến đến Định An hỏi thăm, họ
Tưởng kia liên tục nhận lỗi, có điều tranh luận nửa ngày, sính lễ cũng bỏ
thêm không ít tuy nhiên lại chẳng có lấy lời giải thích rõ ràng. Liễu phu
nhân vì vậy không muốn gả con gái đi.” Thịnh Hoành trầm giọng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.