THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1783

Hắn cười ngạo nghễ, giọng điệu có phần cuồng dại. Ngay cả Thiệu phu

nhân cũng nghe ra ý tức giận châm chọc của Cố Đình Diệp.

Mọi người trong sảnh đều hoảng loạn, nữ quyến nhìn nhau. Ngũ lão thái

gia trầm mặt không nói lời nào. Cố Đình Dương tức giận trừng mắt nhìn
Cố Đình Dục, thầm mắng đồ quỷ lao này, tại sao còn nói hết ra, không phải
là thêm dầu vào lửa sao?

Đừng nói giúp đỡ, không đạp thêm mấy cái là tốt lắm rồi.

Minh Lan nghẹn ở trong lòng, không thèm duy trì vẻ mặt cười hòa hảo

nữa, chỉ nghiêm nghị ngồi đó. Cả họ nhà này đều là đồ khốn kiếp! Ấy,
không đúng, nếu bọn họ đều là đồ khốn kiếp thì chồng nàng cũng vậy.

“Anh cả đã nói xong chưa?” Cố Đình Diệp nổi lửa giận trong lòng,

không muốn tiếp tục nhìn sắc mặt của đám người này nữa, cũng không
thèm để ý đến Bỉnh nhị phu nhân cùng Thái phu nhân, hiên ngang đứng
lên, mặt không cảm xúc: “Nếu như xong, em xin cáo lui.”

“Chậm đã.”

Cố Đình Dục thở hổn hển, cao giọng gọi, gương mặt tái nhợt cũng xanh

lên. Hắn vùng vẫy muốn đứng lên, Thiệu phu nhân vội vã bước tới dìu hắn.

“Tôi còn chưa nói xong, giờ cậu theo tôi đến một nơi, chờ đến đó xong,

cậu muốn thế nào đều tùy cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.