THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1786

Cố Đình Diệp quay lại liếc nhìn Minh Lan rồi cũng đi theo.

Hai chị em dâu đứng trong sân cùng với một đứa hầu gái. Vẻ mặt Thiệu

phu nhân lo lắng dõi theo hướng Cố Đình Dục đi rồi quay lại nhìn Minh
Lan nở nụ cười gượng gạo: “Hay là em cùng chị sang chái phòng uống
chén trà.”

Minh Lan biết là chị ta lo lắng cho chồng bèn mỉm cười nói: “Nơi này

râm mát, mặt trời rọi cũng không tới, vào trong viện cũng chỉ ngồi chờ,
chẳng biết chị dâu thấy sao?”

Thiệu phu nhân vẫn còn dán mắt vào bóng lưng chồng mình đang chậm

rãi bước, làm sao đành lòng rời đi. Vừa nghe Minh Lan nói lời ấy, lập tức
thở phào: “Như vậy cũng được, Thị Văn, em đi…”

Đứa hầu kia đáp dạ rồi đi, chỉ chốc lát sau liền đem tới hai chiếc ghế con

cùng chiếc bàn nhỏ đặt dưới gốc cây rồi lại đi thu xếp trà và điểm tâm.

Nhìn vẻ mặt Thiệu phu nhân buồn rười rượi, Minh Lan rất muốn an ủi

chị ta hai câu, lại chẳng biết bắt đầu từ chỗ nào, Thiệu phu nhân nhíu mày
sầu mi: “… Cũng không biết trong kia có đứa bưng ghế hầu trà không?”

Minh Lan ngơ ngẩn, cũng không đáp được, chỉ lắp bắp: “Cái này, em

cũng không biết, em mới chỉ vào trong đó một lần.” Lần duy nhất đó chính
là sau ngày kết hôn, phải vào tế tổ tiên, nhập gia phả, nhận dòng họ.

Thiệu phu nhân nhìn Minh Lan giống như đứa học sinh ảo não không trả

lời được câu hỏi của thầy giáo, lòng còn buồn vương mà cũng nhịn không
nổi tủm tỉm: “Chị cũng mới chỉ vào có hai lần.”

Gia đình giàu có danh vọng đều có quy củ, trừ những dịp đại sự của

dòng họ, chị dâu em chồng có hiềm, nam nữ khác biệt, nữ quyến không thể
tùy ý vào trong từ đường, ngay cả lễ tết cúng bái tổ tiên cũng là nam nữ
tách ra tế bái riêng ở từ đường nam bắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.