THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1788

Ánh mắt Cố Đình Diệp bình tĩnh nhìn tới bài vị hương án mới nhất: Cố

Công Yển Khai chi vị.(trong đó “Công” là tước)

Sáu chữ đơn giản này đã kết thúc bao bất bình, oan ức, nghi ngờ theo

hắn từ tấm bé tới khi trưởng thành. Từ rày về sau, hắn không cần chất vấn
ông nữa. Tất cả đều đã hết rồi.

Một tấm biển bằng gỗ lim dựng ngang xà nhà trên hai cây cột cao, trên

khắc tám chữ lớn, từng nét khắc sâu vào gỗ: Tổ đức lưu danh, muôn đời
vinh thịnh, chữ là thể Nhan trau truốt cứng cáp.

Ninh Viễn Hầu họ Cố đời đầu tiên chỉ yêu thích suốt đời lối chữ cuồng

thảo buông thả không gò bó. Lúc say rượu có thể viết một hơi bốn chữ lớn
theo thể Thảo ‘đem rượu vào đây’. Có người hỏi ông ta vì sao lúc này lại
dùng đến thể Nhan đúng quy củ?

Ông ta đáp: Cả đời lỗ mãng say men, tùy ý làm xằng, trước khi xuống

mồ, chỉ mong con cháu đời này bình an, vô tai vô nạn.

Cố Đình Diệp cười nhạt.

Hắn nhớ tới lúc bị ép tập viết, phụ thân vô cùng thích đem vị tổ tiên tự

học thư pháp thành tài này ra làm ví dụ để động viên đứa con thứ không
nghe lời là hắn. Hắn càng ghét phiền, còn cắn bút nói thầm: tập viết Cuồng
Thảo ư? Hay là để viết sai chữ cũng nhìn không ra.

Lúc đó, Cố Yển Khai trợn mắt, giơ bàn tay lên, chỉ trong giây lát đã định

đánh xuống thế nhưng lại dần thu tay lại, vẻ mặt kỳ lạ, vừa muốn mắng vừa
muốn cười. Đình Diệp nhỏ nhắn còn không biết sợ, ma đưa lối quỷ dẫn
đường nói thêm một câu: chẳng lẽ phụ thân giờ cũng đang nghĩ vậy?

Kết cục là bị phạt chép hai mươi lần ‘Khuyến Học’.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.